Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 541: Mục Đích Đã Đạt Được 4

Trần Chính Đông là người nói nhiều, sau khi Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân lên xe, miệng cậu ấy luôn nói không ngừng.



"Này, tôi muốn nói cho hai người một tin tốt cực kỳ lớn, trong thời hai người không ở đây, quân khu của chúng ta đã xảy ra rất nhiều chuyện. Vợ của đại đội trưởng Tôn đã sinh, là một cậu bé mũm mĩm, mấy ngày nữa sẽ đầy tháng. Ha ha, lại có thể được ăn cô."



"Cũng nên mang theo tiền mừng." Triệu Quân nói thêm.



"Đúng vậy, đúng vậy. Không thể đi ăn cỗ mà không trả tiền được." "Còn có một chuyện vui nữa. Tháng sau con gái của trung đoàn trưởng Trương sẽ kết hôn với chính trị viên Trương của trung đoàn 2 ở bên cạnh. Ha ha, lại được ăn cỗ."



Triệu Quân chưa kịp nói thêm gì, cậu ấy đã tự mình bổ sung: "Cũng cần mang theo tiền mừng."



Một mình cậu ấy lắm bảm, hai người ở phía sau nghe sắp ngủ thiếp đi rồi.



Trần Chính Đông nói chuyện một mình một lúc, phát hiện sau lưng không có ai nói chuyện thì nghĩ rằng bọn họ đều đã ngủ rồi, cậu ấy quay đầu lại thì thấy hai người đều trợn tròn mắt.



Hai người bọn họ không ai tiếp lời cậu ấy, chẳng lẽ là chủ đề cậu ay nói không thú vị sao?



Không sao, chủ đề sau đây chắc chắn hai người đó sẽ cảm thấy hứng thú.



Cậu ấy hẳng giọng nói tiếp: "Này, có một tin tức cực kỳ chắn động nữa, nghe xong đảm bảo hai người sẽ thấy hứng thú. Để tôi nói cho hai người biết, một tháng trước, đoàn vân công của quân đội chúng ta lại có một người đẹp tới."



Cô ấy xinh đẹp còn chưa tính, nghe nói còn là con gái của sư đoàn trưởng Lý, tên là Lý Tuyết, thiên kim đại tiểu thư nha. Lúc trước công tác trong đoàn vũ đạo của tỉnh, lần này đến đây tòng quân. Sau này các đồng chí ở chỗ này của chúng ta có thể có nhãn phúc rồi."



Cậu ấy nói thao thao bất tuyệt, hai người phía sau vẫn không ai tiếp lời, ngược lại phản ứng còn lạnh lùng hơn so với trước. Từ trong gương chiếu hậu cậu ấy nhìn thấy hai người đang dựa vào ghế, đôi mắt nhắm nghiền, như thể là họ đang ngủ.



Cậu ấy cau mày: "Tôi nói hai người các cậu có còn phải là đàn ông nữa không? Tôi nói có một cô gái rất xinh đẹp đến quân đội của chúng ta, sao hai người vẫn như tượng gỗ như vậy, không nghe thấy lời tôi nói sao? Hai người đều là đàn ông độc thân trẻ tuổi, chẳng lẽ một chút suy nghĩ cũng không có sao? Đồng chí Lý Tuyết vẫn còn độc thân, tôi tiết lộ thông tin này cho hai người, không thể nghi ngờ là sẽ tăng thêm cho tôi hai đối thủ cạnh tranh, đồng thời cũng cho hai người mục tiêu theo đuổi. Hai người đều là người thông minh, các người còn không cảm kích sao?”



Mặc kệ cậu ấy nói gì thì hai người kia đều là vẻ mặt thờ ơ, không nói lời nào, coi lời nói của cậu ấy như không khí.



Trần Chính Đông bat lực lắc đầu, Tiết Ngạn Thần vẫn luôn không gần phụ nữ, từ trước đến nay anh chưa bao giờ có hứng thú với phụ nữ, nhưng tại sao dáng vẻ của Triệu Quân lại cũng giống như hòa thượng đầu trọc như vậy?



"Triệu Quân, tiểu đoàn trưởng không quan tâm thì thôi, anh ấy trời sinh ra đã cách ly với phụ nữ, như thể anh ấy không phải là người trái đất. Một phàm phu tục tử như cậu, chẳng lẽ tim không rung động chút nào sao? Đừng để tôi biết cậu đang giả vờ."



Lúc này Triệu Quân mới mở mắt ra, cười ha ha nói: "Không phải tim tôi không động. Không tin cậu dừng xe lại bò đến đây nghe một chút, tim tôi vẫn luôn động đều đều đây, nếu tim không động thì tôi đã chết rồi. Tuy nhiên, tôi sẽ không rung động trước con gái nhà họ Lý, cô ấy với tôi không có liên quan gì. Nếu như cậu thích thì mau chóng theo đuổi người ta đi, không ai cướp của cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận