Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 938: Lớn Mật Truy Cầu 2

Tiết Ngạn Thần quay sang anh ta và mỉm cười: "Nếu cậu tiếp tục buôn chuyện, tôi sẽ nói như vậy.”



"Được rồi được rồi, tôi sẽ không nói gì nữa. Tôi sẽ ngậm miệng lại. Đúng vậy, tôi sẽ không nói xấu cậu nữa.



Anh ngậm miệng lại, làm động tác kéo khóa trên miệng. Khi Lý Tuyết nhìn lên lần nữa, cô ta thấy không có ai ở chỗ Tiết Ngạn Thần.



Cô vô thức nhìn về phía ống nước, nhìn thấy bóng dáng cao lớn rắn chắc, hóa ra anh đã đi rửa hộp cơm sau khi ăn xong. Khi cô đứng dậy và chuẩn bị rửa hộp cơm, Tiết Ngạn Thần đã rửa xong và sải bước ra khỏi căng tin.



Lý Tuyết nhìn chằm chằm bóng lưng của anh, không biết đối phương có chú y tới mình hay không Những người đồng chí nam xung quanh luôn dành sự chú ý cho cô, trong khi anh luôn cúi đầu ăn uống nghiêm túc, chắc hẳn tính tình lạnh lùng, cho dù có để ý đến cô cũng sẽ không lộ ra ngoài.



Không sao cả, cô ta lại ngồi đối diện anh trong lúc chờ bữa trưa, cô ta là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, đi đến đâu cũng rất được chú ý. Cô ngồi đối diện anh lúc ăn trưa, anh làm sao có thể không biết ý cô ta là gì?



Sau khi trở lại đoàn văn công, cô ta vẫn nghĩ về việc mình vừa gặp Tiết Ngạn Thần, sau khi ở trong quân đội lâu như vậy, cuối cùng cũng có một người đàn ông có thể khiến cô ta cảm nhận được điều gì đó.



Bạn tốt và cũng là bạn nhảy của cô ta, Từ Hân, đi tới. Thấy cô ta trông giống như một thiếu nữ hoài xuân, cô mỉm cười hỏi: "Đại tiểu thư Lý Tuyết của chúng ta hôm nay cười rất ngọt ngào. Cô gặp bạch mã hoàng tử mà mình hằng mong đợi à?"



Từ Hân chỉ là đùa với Lý Tuyết, Lý Tuyết là một cô gái tương đối cởi mở, cô khao khát sự hào phóng và táo bạo của người phương Tây, cả về tinh thần lẫn vật chất.



Cô hỏi Từ Hân: "Cậu nghĩ gì về Tiết doanh trưởng của trại mình?" Khi cô ta nhắc đến Tiết doanh trưởng, Từ Hân ngay lập tức nghĩ đến một người."Mình không cần đoán cũng biết cậu đang nói đến ai, Tiết Ngạn Thần -Tiểu đoàn trưởng. Tên của anh ấy thật sự quá nỗi tiếng, giống như tên của cậu trong giới quân nhân vậy.”



"Danh tiếng của mình trong doanh trại cũng nỗi tiếng sao?"



"Ừ, ừ, đúng rồi. Tuyết Nhi của chúng ta cần tài năng có tài năng, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, cậu không là nữ đồng chí nổi tiếng nhất ở đây thì còn ai chứ. Theo những gì cậu vừa nói, có phải cậu lòng Tiết doanh trưởng không?"



Lý Tuyết không chút nào giấu diễm và gật đầu.



Theo quan điểm của cô ta, tình yeu khong phai la dieu dang xau hổ, cũng không cần phải giấu giem người mình thích, nam hay nữ đều có quyền công khai theo đuổi người mình thích và nỗ lực tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.



Từ Hân cũng giống như cô, có tư tưởng tương đối cởi mở. Trong tình yêu, nam nữ đều bình đẳng, cô không cho rằng đồng chí nữ theo đuổi đồng chí nam là điều đáng xấu hỗ.



Cô ta lặng lẽ nhìn Lý Tuyết: "Đã có ý định theo đuổi anh ấy chưa?"



"Ừ, thừa dịp anh ấy còn độc thân, nhất định phải ra tay trước. Cậu nói nếu không theo đuổi một người đồng chí xuất sắc như vậy thì tôi sẽ bị người khác cướp mắt thì phải làm sao."



"Vậy là cậu thực sự có cảm giác gì với anh ta?”



Cô có chút ngượng ngùng, cắn môi, khẽ gật đầu.



Từ Hân mỉm cười: "Đã thích thì cứ việc đi. Với làn da trang nõn, dáng vẻ xinh đẹp và đôi chân dài của Tuyết Nhi, lại còn ca hát nhảy múa giỏi, người lính nào nhìn thấy cậu mà không bị cám dỗ? Minh tin rằng cậu sẽ làm được. Nhất định phải bắt được anh ấy."



"Ừ." Lý Tuyết cũng rất tự tin vào chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận