Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 443: Hành Động 1

Lại Xuân Dương thấy đối phương cứ đề nghị muốn đi săn cùng mình, nếu cứ từ chối mãi thì có thể nào sẽ làm đối phương nghi ngờ không.



Cho nên, anh ta bắt đầu cảm thấy khó khăn, anh ta nên dùng cách gì để từ chối Tiết Ngạn Thần?



Anh ta không muốn ở cùng với Tiết Ngạn Thân, thứ nhất sẽ ảnh hưởng đến thời gian anh ta tìm đồ, thứ hai anh ta sợ tiếp xúc với đối phương quá lâu thì bí mật của bản thân sẽ bị phát hiện.



Cho dù rốt cuộc Tiết Ngạn Thần có thân phận gì, điều quan trọng là anh ta phải giữ bí mật thân phận của bản thân, không được tiết lộ với bất kỳ ai ở đây, nếu không, hậu quả của việc hành động thất bại anh ta không gánh vác nỗi.



Tiết Ngạn Thần thấy anh ta cứ do dự không quyết, càng nghi ngờ anh ta đang che giấu một bí mật gì đó.



"Người anh em, đi săn bắt với tôi có gì khó khăn sao? Cậu không cần lo lắng mình sẽ là gánh nặng của tôi, dù sao tôi cũng không ngại."



Lại Xuân Dương lại tìm lý do, dù sao không thể săn bắt với Tiết Ngạn Thần.



"Em chỉ sợ không có thời gian thích hợp, hôm nay anh đến nhà em cũng thấy tình hình của anh trai em rồi, bây giờ anh ấy vừa điên vừa tàn phế, tính khí bất thường, nói không chừng một lúc lại muốn cái gì nữa, chỉ có một mình chị dâu em thì không chăm sóc nổi, ba mẹ em cũng lớn tuổi rồi, nên không làm gì nổi anh trai em, em còn phải ở nhà phụ chị dâu chăm sóc anh ấy nữa."



Tiết Ngạn Thần cũng không miễn cưỡng anh ta: 'Vậy được rồi. Nhưng cũng không sao, sau này có cơ hội chúng ta lại lập nhóm." Anh giống như tùy tiện hỏi: "Khi nào cậu quay lại trường học? Chúng ta chắc vẫn còn cơ hội gặp nhau, cho dù không cùng nhau săn bắt, nếu đã quen biết rồi, lại nói chuyện hợp nhau như vậy, không ngại kết thêm một người bạn chứ." "Em đã tốt nghiệp rồi, cũng được sắp xếp công việc rồi, lần này là nghỉ phép về thăm người thân, một tháng sau phải về lại đơn vị làm việc báo danh."



"Ò, vậy cũng khá tốt, tốt nghiệp từ đại học Công Nông Binh thì chính là bát cơm sắt , sau này không cần lo về vấn đề công việc nữa, chuyện này khiến rất nhiều người ngưỡng mộ đó. Nếu tôi kết bạn với cậu, chắc cậu không chê tôi chứ.”



"Sao có thể chứ?"



"Vậy được, sau này chúng ta chính là bạn bè."



"Được, sau này là bạn bè." Lại Xuân Dương nghĩ một đằng nói một nẻo. Lần này Tiết Ngạn Thần đã phát huy tối đa tiềm năng nói nhiều của bản thân, anh cố tình làm lỡ thời gian của Lại Xuân Dương để xem anh ta có vội không.



Lúc này, Lại Xuân Dương đã không còn kiên nhẫn nói chuyện với Tiết Ngạn Thần nữa.



Tiết Ngạn Thần nói: "Người anh em, nếu cậu không vội săn bắt thì chúng ta cùng nhau sửa lại cái bẫy này được không?"



Lại Xuân Dương gấp đến mức muốn chửi thề, anh ta còn phải đi làm chính sự nữa.



Nhưng cuối cùng anh ta cũng nhịn xuống, "Nhưng chúng ta không có dụng cụ, không thể tay không đào bẫy chứ." "Vậy chỉ có thể đến thôn để mượn thôi, cậu đi hay tôi di? Nếu không thì cùng nhau đi."



"Em di cho." Lại Xuân Dương nói, bị cái tên trước mặt này dính lấy, anh ta cũng không thể làm chuyện chính được.



Anh ta vừa mắng chửi vừa đi đến đầu thôn mượn nông cụ, sau khi trở về lại cùng Tiết Ngạn Thần sửa lại cái bẫy, sửa mãi đến hơn năm giờ chiều, trời cũng sắp tối thì họ mới tự xuống núi đi về nhà.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận