Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 208: Anh Ta Bị Hắc Hổ Can. 3

Chuong 208: Anh Ta Bi Hắc Hồ Cắn. 3



Thảm Như Ý nói: "Tôi thấy chúng ta vẫn nên báo công an đi, giao cái tên cuồng nhìn lén này cho công an xử lý, còn ăn nói với các nữ thanh niên trí thức nữa, cũng để cho anh ta nhận được trừng phạt nên có."



Thẩm Như Ý vừa nói xong, lập tức được các nữ thanh niên trí thức khác nhất trí tán thành, bọn họ đều hận Phương Chí Viễn thấu Xương.



"Đúng, nên giao cho công an xử lý, khu thanh niên trí thức chúng ta có loại người bại hoại như vậy, nhất định phải trừng trị nghiêm khắc." "Nhat dinh phai giao cho cong an mới được."



Phương Chí Viễn tự biết bản thân gây ra hoại lớn, đáng tiếc hối hận cũng đã muộn, anh ta không còn đường lui, dưới tình thế cấp bách anh ta lập tức quỳ xuống trước mặt đám thanh niên trí thức: "Tôi, tôi biết mình sai rồi, tôi không có gì để nói, nhưng xin mọi người cho tôi một cơ hội, để tôi sửa đổi được không? Đừng giao tôi cho công an, nếu không cả đời tôi sẽ bị hủy, người nhà tôi mà biết được, bọn họ cũng sẽ rất đau lòng.”



"Tôi phi, anh còn sợ người nhà anh đau lòng, anh nhìn lén chúng tôi là không tôn trọng chúng tôi, chúng tôi không đau lòng sao? Người nhà chúng tôi biết được chúng tôi bị am ức ở nơi này như vậy, bọn họ không đau lòng sao?”



"Chị Như Ý, thanh niên trí thức Đông, đừng nghe anh ta nói nhiều như vậy làm gì, nhất định phải giao anh ta cho công an xử lý."



Sau đó, mặc cho Phương Chí Viễn cầu xin những người khác tha cho anh ta thế nào cũng không có ai thèm phản ứng lại anh ta.



Ngày hôm sau, Thắm Như Ý và Đồng Kiến Tân đi đến thị trấn báo công an, sau khi người của đồn công an đến và điều tra xác thực xong, bọn họ liền bắt Phương Chí Viễn đi.



Khi xảy ra chuyện như vậy, trong số những nữ thanh niên trí thức, ngoại trừ Lạc Tĩnh Nghiên là người bình tĩnh nhất thì còn có Đỗ Nghệ Nam và Tống Anh Lan.



Đỗ Nghệ Nam đã bị Phương Chí Viễn chơi qua từ lâu, cho nên cô ta hoàn toàn không quan tâm đến việc bị anh ta nhìn thêm vài lần nữa, về phần Tống Anh Lan, cô ta đã là một chiếc giày rách, bản muốn chết cho nên bản thân làm gì còn quan tâm đến việc bị người khác nhìn vào nữa.



Thâm Như Ý và Đồng Kiến Tân đang hẹn hò, để xảy ra chuyện như vậy, cô ấy cảm thấy có lỗi với Đồng Kiến Tân, thế là nói xin lỗi với Đồng Kiến Tân: "Em không biết chính mình đã bị anh ta đã nhìn bao nhiêu lần. Kiến Tân, nếu anh ghét bỏ em thì chúng ta chia tay đi."



"Như Ý, em đừng nói như thế." Đồng Kiến Tân lần đầu tiên ôm cô ấy vào lòng: "Việc này em chính là người bị hại, anh nên an ủi em chứ không phải tiếp tục làm tổn thương em mới đúng. Anh không có ghét bỏ em, hiện tại không, về sau cũng sẽ không.”



"Cảm ơn anh, Kiến Tân." Thảm Như Ý cũng ôm chặt lấy anh ấy, quả nhiên là Đồng Kiến Tân không làm cô ấy thất vọng.



Cứ đến chủ nhật hàng tuần, Lục Tửu Nhi đều sẽ chạy đến tìm Lạc Trường Thiên học tập, Lạc Tĩnh Nghiên đã ở lại bên cạnh bọn họ đan áo len, buổi chiều Lục Tửu Nhi sẽ tự mình ở trong nhà luyện tập, chứ không đến tìm Lạc Trường Thiên nữa.



Bình thường, Lạc Tinh Nghiên sẽ dẫn theo em trai lên núi hoạt động một chút, đi bộ loanh quanh thuận tiện mang theo củi trở về.



Kiếp trước Lạc Tĩnh Nghiên rất thích núi, lúc mà bản thân cô còn sống ở vùng đồng bằng, chính mình chỉ có thể thông qua cách đi du lịch để đi ngắm núi, sau đó lại đắm chìm vào trong phong cảnh tìm tòi các ngọn núi.



Khu danh lam thắng cảnh là một ngọn núi đã được người ta chỉnh sửa tỉ mỉ, lại thiếu đi rất nhiều hương vị nguyên bản, có đôi khi khiến người ta không còn cảm giác như đang hòa mình vào thiên nhiên, mà giống như đang ở trong một tòa công trình kiến trúc nhân tạo.





Chuong 209: Anh Ta Bi Hac H6 Can. 4


Chuong 209: Anh Ta Bi Hac H6 Can. 4
Bạn cần đăng nhập để bình luận