Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 777: Cùng Nhau Lên Núi 2

Chuong 777: Cung Nhau Lên Núi 2



Nhưng hai giây sau, tên đàn em lại trông về bên này không ngừng quan hát về bên này một chút, tựa như do dự một lát, vậy mà lại ghìm xuống đi về phía cửa lớn.



Lạc Tĩnh Nghiên ngay lập tức chui vào không gian, tên đàn em không thấy ai ở cửa, đứng một lát xong lại trở về.



Hắc Hỗ nói: "Tên kia chắc là không phải nhìn thấy chúng ta đâu nhỉ."



"Chắc là trùng hợp chạy tới xem thôi, bình thường khi họ gác cũng là vậy mà. Không cần biết có thấy được gì hay không, dù sao lát nữa họ cũng phải đổi ca, sau này sẽ không có cơ hội nhìn thấy chúng ta nữa."



Tên đàn em trở lại trước cửa không lâu, đột nhiên cửa phòng bật mở, Trần Kim Long vẻ mặt hung hãn dáng người cao lớn thô kệch từ trong đi ra.



Hắn là Lão Đại của nơi này, đương nhiên đàn em kính sợ anh ta, thấy anh ta lập tức chạy nhanh lại, cười nói: "Đại ca, anh ở trong phòng nghỉ ngơi nhiều chút, giữ gìn thể lực, tuyệt đối đừng nóng lòng nha. Đường núi này thật không dễ đi, phía Tam ca họ còn phải vác theo hai người lên, chắc một lát nữa mới có thê về được."



Trần Kim Long không kiên nhẫn liếc nhìn đàn em một cái: "Mấy chuyện đó tao không biết? Còn cần mày nói?"



Tên đàn em ngượng ngùng gật đầu, ha hả cười vài tiếng, chạy nhanh lại lấy lòng Trần Kim Long :Đại ca, anh đừng nóng giận, tức giận hủy hoại thân thể của mình rất nhiều không đáng. Đợi lúc nữa anh còn cần dụng nhiều sức mà. Chuyện đó, anh muốn ăn gì, em đưa qua đây cho anh."



"Giờ tao không muốn ăn gì hết, ăn cũng không vào, đồ ăn tối còn chưa mang về nữa kìa." Nói xong, anh ta liếm liếm môi, ánh mắt sáng quắc gắt gao nhìn về phía hàng rào cửa.



Phải đó, phải đó, hai cô gái đều là hoàng hoa khuê nữ xinh đẹp, chắc chắn vừa đẹp vừa ngon, nhất định Đại ca có thể vui vẻ hưởng thụ. Ây da, Đại ca, đêm nay có giai nhân bên cạnh, anh còn sung sướng hơn cả thần tiên nữa, đàn em chúc mừng anh trước."



Những lời này cuối cùng đã lấy được niềm vui của Trần Kim Long, anh ta không khỏi tưởng tượng ra hình ảnh anh ta nằm ở trên giường, hai người đẹp bị anh ta ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, tựa vào người anh ta ân cần hau hạ, bát tri bất giác có chút mơ hồ, buông ra nụ cười.



Đàn em nhìn ra được sơn đại vương này còn chưa đụng tới người đẹp đã tiến vào cảnh giới nào đó, thật đúng là nông cạn háo sắc, cũng không biết liệu có ngày sẽ chết trên giường của mỹ nhân không.



Đương nhiên, Trần Kim Long không biết đàn em đang thầm oán, nếu biết đến, chắc hẳn sẽ lập tức dí súng bắn chết cậu ta.



Trần Kim Long phục hồi lại tinh thần, lạnh lùng liếc liếc tên đàn em :Một ngày nào đó ông đây chơi bời đủ hai đứa con gái đó rồi, nói không chừng sẽ thưởng cho mày hai ngày đấy."



Đàn em vừa nghe xong, khóe miệng đã ngoác tới mang tai, rất nhiều ngày không được chạm vào phụ nữ, cậu ta sắp thèm muốn chết rồi.



Đừng nói là cho cậu ta hai cô gái đẹp, chỉ cần là nữ thôi, cậu ta đã yêu thích vô cùng rồi. Nụ cười trên mặt cậu ta càng thêm nịnh nọt: "Cảm ơn đại ca, cảm ơn đại ca. Đại ca chiếu cố em như thế, đời này em thề sống chết gì cũng sẽ đi theo đại ca, vì đại ca máu chảy đầu rơi cũng không tiếc."



Trần Kim Long đứng ở cửa một lúc, mãi vẫn không thấy người xuống núi quay lại. Vừa rồi đàn em không đề cập tới cô gái đã mắng anh ta, anh ta còn có thể chờ thêm một chút.



Bây giờ thì khó lòng chờ ni.
Bạn cần đăng nhập để bình luận