Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 977 -




Đặng Hồng cũng gật đầu, thở một hơi dài nhẹ nhõm, xoay người ra khỏi cửa.
Sau khi phủ Ninh Kỳ sát nhập vào thành Thần Linh, cả nhà Đặng Hồng vẫn luôn ở trong nha phủ, Đặng Hồng đi lại trong nha phủ cũng không thấy có bất kỳ ai ngăn cản, giống như hắn vẫn là tri phủ Ninh Ký, vẫn là chủ nhân của nha phủ.
Đi ra ngoài, dọc đường đi, Đặng Hồng nhìn thấy không có bao nhiêu người, những nghi hoặc trong lòng hắn ngày càng lớn, theo lý thuyết mà nói hắn là tri phủ Ninh Kỳ, dù là một tay trói gà không chặt thì cũng nên bị cảnh giác mới phải, mà có thể thấy suốt dọc đường những người gặp phải hắn đều coi như hắn không tồn tại, chuyện này có chút không thể tưởng tượng nổi.
Đi được một hồi, Đặng Hồng ra tới bên ngoài nha phủ, ở đây hắn gặp được hai người lúc trước đã uy hiếp hắn.
Lúc hắn xuất hiện, hai người đó chỉ quay đầu lại nhìn hắn, giơ tay lên chào hỏi một tiếng rồi lại quay đầu nhìn ra bên ngoài, dường như đang chờ một người nào đó.
Đặng Hồng tiến lên, khom người hành lễ: "Đại nhân." Lý Nhị Trụ gật đầu: "Đúng lúc có ngươi tới đây, ta dẫn ngươi đi gặp một người."
Đặng Hồng nhìn hắn đầy nghi ngờ.
Ngay tại lúc này, tiếng xe ngựa mỗi lúc một gần, Đặng Hồng quay đầu lại, nhìn thấy một cỗ xe ngựa chậm rãi dừng lại, màn xe vén lên, có một cô gái xiêm áo màu tím đi xuống.
Hắn khẽ nhíu mày một cái, định nói chuyện thì mọi người đang đợi ở cửa đồng loạt khom người: "Thần sứ đại nhân!"
Đặng Hồng:...?!!!
Điền Đường xuống xe ngựa, nàng khẽ gật đầu với đám đông hô hào.
Ánh mắt nàng đảo qua, dừng lại gương mặt xa lạ duy nhất trong đám người ở đây, nếu người này đã đứng ở chỗ này, chứng tỏ thân phận của hắn không tầm thường:: "Đây là Đặng đại nhân?”
Vẻ mặt Đặng Hồng mờ mịt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn chỉ biết cái gọi là "thần linh" tiếp quản phủ Ninh Ký, không biết tình huống trong đó thế nào, lại càng không biết Điền Đường.
Cũng may phản ứng của hắn cũng không quá chậm, sau khi sửng sốt, hắn vẫn cúi người hành lễ: "Thần sứ đại nhân.”
Điền Đường cũng nhìn ra Đặng Hồng không ổn, không tiếp tục nói chuyện với hắn, quay đầu nhìn Lý Nhị Trụ: "Hiện nay phủ Ninh Ký đã bị khu an toàn bao trùm, tiếp theo phải mau chóng sửa chữa đường xá càng sớm càng tốt, ngươi đi sắp xếp một chút, trong khoảng thời gian này có thể ngươi cần bận rộn nhiều ở phủ Ninh Ký.”
Lý Nhị Trụ gật đầu: "Vâng, thần sứ đại nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ tận lực.”
Yêu cầu nhiệm vụ là trong vòng một tháng để nâng cao 30% giá trị giao thông vận tải của phủ Ninh Ký, sau khi đến phủ Ninh Ký, Điền Đường không làm việc gì khác mà tập trung toàn bộ sức lực để hoàn thành nhiệm vụ.
Cùng lúc đó, quân đội do Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt dẫn đầu từ sáng sớm cũng bắt đầu hành động, bọn họ không chỉ cướp bá tánh mà còn thuận tiện bắt toàn bộ binh lính kia, nhưng chung quy ở bên ngoài không tốt bằng khu an toàn, động tĩnh lớn như vậy đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của triều đình.
Bá tánh các nơi vốn là gánh nặng của phủ Lâm Xuân, hiện giờ đột nhiên bị cướp cũng không phải vấn đề lớn với triều đình, trọng điểm là quân đội do Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt dẫn đầu đã trực tiếp cướp những binh lính hộ tống, gây thiệt hại lớn cho triều đình.
Sau khi phát hiện dị thường, triều đình lập tức phái người đến phủ Ninh Ký thăm dò tình huống, nhưng lại bặt vô âm tín, thậm chí Quảng An vương cũng không có tin tức đưa về kinh thành.
Trong phủ Ninh Ký, Lý Nhị Trụ và Lỗ Anh lần lượt dẫn theo người tiếp quản binh lực các nơi trong phủ, mặc kệ những binh lính này có đầu hàng hay không, toàn bộ đều bắt mang đến quân doanh của phủ Lâm Xuân.
Những thủ vệ này là binh lực quan trọng trong phủ Ninh Ký, một khi trong đó có người thay lòng, rất dễ truyền tin tức trong phủ Ninh Ký ra ngoài, đặc biệt nếu không quản thúc những thủ vệ này, không cho bọn họ hiểu được tình huống thực sự của thành Thần Linh, khả năng phản bội của bọn họ sẽ càng lớn.
Mà hành động và những thay đổi lớn đó cũng làm cho bá tánh trong phủ Ninh Ký hoảng sợ.
Lưu lão hán có một nhi tử làm việc trong phủ, trong thiên hạ, công việc nha sai này được coi như là một công việc tốt, ít nhất khác với bá tánh làm ruộng bình thường phải ăn bữa nay lo bữa mai, nhi tử lão Lưu trước nay vẫn luôn là trụ cột trong nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận