Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1291 -




“Còn không phải sao, người nhà kia cũng nói như vậy, hai ngày này đều ở trong nhà, thế đạo này, ai đi tham gia quân ngũ là ngốc tử,” lão Lưu châm biếm nói, “Nhưng mà chúng ta thay đổi cũng rất nhanh, giống như một cái chớp mắt, mọi thứ đều thay đổi.”
“Đúng vậy, cũng không có đánh giặc,” lão vương nói, lòng còn sợ hãi mà vỗ bộ ngực, “Cũng may không có đánh giặc, ai có thể nghĩ đến nơi này của chúng ta cũng sẽ đánh lại đây, nếu là đánh tới, thế làm sao bây giờ a?”
“Dù sao bá tánh bình thường chúng ta chính là sống, bất kể là ai đi nữa, ta có thể trải qua những ngày bình thường, là được rồi.” Lão Lưu thở dài một tiếng, trong mắt vẫn là mê mang, không biết tiếp theo nên làm cái gì mới tốt.
Lão vương thật sự muốn nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy có người cách đó không xa, vội vàng vỗ vai lão Lưu: “Có người tới, mau mau mau.”
Lão Lưu quay đầu nhìn lại, nhanh chóng dọn ghế về trong nhà mình, sau đó thò đầu ra nhìn bên ngoài.
Kết quả nhìn thấy người đến dán thông cáo trên bảng thông báo, sau đó người rời đi.
Lão Lưu và lão Vương lại nhìn nhau xác nhận một chút, sau đó ra cửa, đi đến hướng bảng thông báo.
Sau khi hai người đi qua, liên tục có bá tánh không biết từ đâu đi ra, cũng đi theo cùng nhau hướng đến bảng thông báo.
Người không biết chữ nhìn về phía người biết chữ: “Viết cái gì? Mau đọc đi?”
“Ta không hiểu nhiều, có một số chữ ta cũng chưa gặp qua, chỉ có thể đại khái nói cho các ngươi, được không?” Người biết chữ nọ nhíu mày nhìn thật lâu, một số chữ biết, một số chữ giống như đã từng quen biết, một số chữ còn lại thì xa lạ, hắn chỉ có thể thông qua ngữ cảnh để phán đoán nội dung.
“Được a, mau nói, là cái gì?”
“Hình như là nói cái gì muốn xây trường học trước, mọi người nguyện ý đăng ký, đi cái gì đí… tòa nhà văn phòng mới xây để xử lý, sau đó nói mọi người muốn làm chứng minh thân phận, về sau sẽ có người đến để xử lý, còn có muốn tuyển người, là muốn tuyển người làm việc, sửa đường, xây nhà ở, còn có nhà xưởng gì đó, nói là khảo thí mới có thể vào làm.”
“Thế còn chi tiết hơn thì sao? Tại sao ta nghe không hiểu a.”
“Ta cũng nghe không hiểu lắm, trường học, chứng minh thân phận hoàn toàn không rõ, ta chỉ hiểu là muốn tuyển người làm việc, cái này ta có thể.”
“Công việc thể lực thì ta không được, những công việc thể lực này không phải đều là những người trong nhà không có tiền mới đi làm sao?”

Trong vòng một ngày, toàn bộ phủ Lai Phong đều dán các thông cáo liên quan, mỗi lần khi thông cáo dán lên, đều sẽ hấp dẫn một đám người chú ý, nhưng độ hiểu biết của từng người đối với nội dung thông cáo đều không quá giống nhau, chủ yếu là một ít từ ngữ cùng nội dung được sử dụng bên trong, sẽ thiên về thành Thần Linh hơn, tuy rằng không tính đặc biệt sâu xa, nhưng với những người chưa bao giờ hiểu những việc này, thực sự không dễ mà hiểu.
Cũng may sau thông cáo không lâu, binh lính đến từ thành Thần Linh cùng nhóm người tình nguyện liền bắt đầu đến phủ Lai Phong giúp bá tánh đăng ký, đi đến cửa từng nhà để ghi chép, bao gồm đăng ký chứng minh thân phận, đăng ký quyền sở hữu nhà, đăng ký số người trong nhà, có những bệnh nhân ốm nặng nằm liệt giường tại nhà hay không v.v.
Chuỗi dữ liệu này được tải lên thông qua máy đăng ký chuyên nghiệp trong tòa nhà văn phòng, ở nơi Điền Đường nhận được hiển thị tổng hợp, nàng đang lên kế hoạch tương lai cho phủ Lai Phong dựa trên những nội dung này.
Quá trình này yêu cầu tiêu tốn rất nhiều thời gian, trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng làm được thập toàn thập mỹ, nhưng kể từ khi công việc bắt đầu tiến triển, mọi thứ đang tiến triển đâu vào đấy.
Trong quá trình này, cuối cùng các bá tánh phủ Lai Phong cũng dần nhận ra sự tồn tại của thành Thần Linh.
Cùng lúc đó, tin tức về hai phủ thành lớn là phủ Thạch Khẩu và phủ Lai Phong đổi chủ truyền lại kinh thành, nhưng chỉ trong vài ngày, tin tức mất đi hai phủ thành khác tiếp tục truyền lại, gây sóng to gió lớn.

“Làm sao bây giờ, có nhiều địa phương xảy ra chuyện như vậy, có thể ngày nào đó bọn họ sẽ đột nhiên đánh tới đây hay không?”
“Suỵt, ngươi nhỏ giọng chút, lại có người tới rồi.”
Hai người ngồi trong một góc khuất, nín thở nhìn hai hộ vệ đi tới cách đó không xa, sau khi chắc chắn hộ vệ đã rời khỏi rồi hai người mới đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Giọng nói cố tình hạ thấp lại vang lên: “Trong khoảng thời gian này trong kinh lại bắt đầu đi bắt người, còn bắt nhiều hơn lần trước khi có tin tức về thành Thần Linh, bọn họ có thời gian, tại sao lại không đi đoạt lại những địa phương đó?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận