Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 762 -




Một lúc sau, nha hoàn vẫn không ngừng xác nhận tình huống đang diễn ra, nhưng mãi đến khi quận chúa Minh Tâm tỉnh lại, nàng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Bọn họ chẳng những không thể bắt người trở về? Ngay cả chính bọn họ cũng chưa trở về?” quận chúa Minh Tâm còn chưa rửa mặt lại nhận được tin tức như vậy, cả người đều kinh ngạc.
“Vâng, quận chúa, cho nên…”
“Tiếp tục gọi người đi xem!” Quận chúa Minh Tâm đã nhận ra tình huống không ổn, “Nếu có cơ hội, liền bắt người trở về, nếu không có cơ hội, lập tức trở về bẩm báo!”
Sau đó một ngày, hai ngày, ba ngày… Hầu như mỗi ngày đều có người ra khỏi khu mỏ, mục đích là vì Điền Đường mà đến, nhưng kết quả của những người này gần như giống hệt nhau.
Lại một ngày nữa, sáng sớm Điền Đường đi ra khỏi phòng với ánh mắt buồn ngủ, liếc mắt một cái nhìn thấy vài người bị áp giải ở ngoài cửa, liền phất tay: “Đưa người về trấn Thần Linh đi, họ cung cấp nhân lực miễn phí, không nên uổng phí.”
Lâm Thành Phúc tiến lại gần: “Buổi tối thần sứ đại nhân nghỉ ngơi tốt không?”
“Khá tốt,” Điền Đường gật đầu, “Chỉ là thời gian bọn họ tới càng ngày càng muộn, tối hôm qua ta chờ quá lâu nên đã ngủ quên, kết quả khi nào các ngươi mang bọn họ đi ta cũng không biết.”
“Những người bọn họ phái tới dường như càng ngày càng có năng lực” Lâm Thành Phúc nói, “Theo thuộc hạ biết, những người có năng lực bên cạnh quận chúa Minh Tâm cũng không nhiều, hầu hết ở khu mỏ đều là binh lính bình thường. Mấy ngày này, quận chúa Minh Tâm đã phái mấy chục người đến đây, nhưng đều không có tin tức truyền quay lại, chỉ sợ nàng ta sẽ có động thái mới.”
“Ta đang rất mong chờ động thái của nàng ta,” Điền Đường cười nói, bỗng nhiên, nàng nhìn thấy một bóng người cách đó không xa đang dần dần tiến lại, ý cười trong mắt càng sâu thêm: “Đã đến rồi, vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.”
Lâm Thành Phúc quay đầu lại, cũng thấy được đám người đang hùng hổ tiến đến. Hắn an tĩnh lùi xuống đứng phía sau Điền Đường.
Lúc này, quận chúa Minh Tâm vừa mới đến gần, rõ ràng nhìn thấy được động tác của Lâm Thành Phúc, cười nhạo nói: “Người của ngươi, sau khi chúng ta tới lại trốn sau lưng ngươi a?
Điền Đường không nghĩ tới đối phương bỗng nhiên sẽ nói như vậy, thực sự có chút không phản ứng kịp.
Sau khi lấy lại tinh thần, nàng cười nhìn người phía trước, hơi hơi chắp tay: “Quận chúa Minh Tâm.”
“Ngươi biết ta?” quận chúa Minh Tâm nhướng mày, “Cho nên, ngươi cố ý sắp đặt, bắt người của ta?”
“Cũng có thể nói là như vậy, nhưng hiện tại bọn họ đều không có việc gì, ta chỉ muốn bàn điều kiện với quận chúa.” Điền Đường không nói thêm gì, nhìn trước mắt người nói thẳng.
Trước kia nàng chỉ là đối phó với người của quận chúa Minh Tâm, còn chưa thực sự nhìn thấy đối phương. Lúc trước, khi đối phương đứng trên đỉnh núi, nàng cũng không thấy rõ, chỉ là quận chúa Minh Tâm trông táo bạo hơn so với tưởng tượng của nàng, thiếu đi vài phần yếu đuối mà nàng đã nghĩ, nàng ta không giống như một quận chúa được nuông chiều, sống trong vinh hoa phú quý.
Thời hạn nhiệm vụ khu mỏ tổng cộng chỉ còn 3 tháng, độ khó của nhiệm vụ lại rất cao, có thể thấy được ngay cả khi sử dụng phương thức tấn công như vũ bão, nó vẫn là cấp bậc [Khó khăn].
Việc mở đường và khai phá rừng thực sự có thể mở rộng phạm vi khu an toàn, chờ đến khi khu an toàn được bao phủ, nàng có thể loại bỏ những dãy núi này một cách dễ như trở bàn tay.
Nhưng dựa trên tình hình hiện tại, phương pháp này quá chậm.
Mà sự xuất hiện của Minh Tâm trước mắt nàng có thể mang lại cơ hội hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn.
Nếu có thể thuyết phục quận chúa Minh Tâm, nhiệm vụ mà nàng muốn hoàn thành cũng không khó.
“Ngươi bắt người của bổn quận chúa, còn suy nghĩ bàn điều kiện với bổn quận chúa?” Quận chúa Minh Tâm hơi hơi cúi người, vóc dáng của nàng so với Điền Đường cao hơn một chút, động tác như vậy mang theo vài phần cảm giác từ trên cao nhìn xuống.
“Không thể sao?” Điền Đường bình tĩnh nhìn nàng, khẽ cười nói, “Nếu ta không vì muốn bàn điều kiện với quận chúa, thì không chỉ bắt lại bọn họ thôi đâu.”
Ngụ ý trong lời nói, trong lòng hai người đều hiểu rõ.
Sắc mặt của quận chúa Minh Tâm không tốt lắm, nàng vốn tưởng sẽ dễ dàng đối phó được Điền Đường, nhưng không ngờ tới lại gặp phải một kẻ cứng đầu như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận