Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1204 -




Chương 1204:
Hồng Nhi cứ nghĩ nam nhân này là đối phương mà nương của nàng muốn giới thiệu, nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nương của Hồng Nhi thấy bộ dạng của nàng như vậy thì đã biết nàng vừa mới suy nghĩ cái gì, gõ lên đầu nàng: “Cái đầu của ngươi, không biết cả một ngày trời suy nghĩ cái gì, năm đó ngươi đến nhà tri phủ, nương cũng chưa viết văn tự bán ngươi đi đâu, giờ ngươi về rồi, nương còn có thể bán ngươi kiểu gì chứ?”
Hồng Nghi lúng túng ngồi xuống, cúi đầu gọi một tiếng: “Nương…”
“Nương muốn nghe suy nghĩ của ngươi, nếu ngươi bằng lòng thì ta sẽ cùng xem xét một chút.” Nương của Hồng Nhi nói: “Nương chỉ hy vọng ngươi có thể sống thật tốt, người ta cũng là thật lòng muốn đến xem, tuy đứa nhỏ kia có bị thương nhẹ nhưng không lại không hề giấu ngươi, ngươi cũng nên cân nhắc một chút, đến lúc thích hợp thì thành hôn với nhau rồi sống một cuộc sống yên bình.”
Hồng Nhi gật đầu, hiện tại nàng đã mười bảy tuổi, ban đầu còn muốn tìm một nam nhân trong phủ, cuối cùng trong phủ lại gặp chuyện không may, chỉ có thể ra ngoài tìm, nhưng quả thật người ta cũng rất thành thật, không có lừa nàng, sau đó có lẽ nàng sẽ có một cuộc sống tốt hơn.
Nghĩ vậy, nàng quả thật có hơi xiêu lòng.
Nhưng không biết vì cái gì, nơi sâu nhất trong nội tâm của nàng lại ẩn chứa một vài phần không cam tâm tình nguyện.
Không đợi nàng kịp nhớ ra nguyên nhân là gì thì chợt một giọng nói truyền vào từ bên ngoài: “Xin hỏi, Chu Hồng có ở đây không?”
Vừa nghe được giọng nói, Hồng Nhi ngay lập tức đứng lên, rất nhanh đã thấy rõ người ở bên ngoài đang đi vào, mừng rỡ kêu lên: “Cúc Hoa!”
“Hóa ra ngươi ở nơi này sao.” Điền Cúc Hoa cười nói, nhìn thấy người trong phòng trước tiên, mở miệng nói: “Ta đến phủ nha môn hỏi chuyện của ngươi, nghe nói là sáng sớm nay ngươi đã trở về nhà, ta hỏi rất nhiều người mới biết nhà của ngươi ở trong này.”
Hồng Nhi nhanh chóng tiến lên, nắm lấy tay của Điền Cúc Hoa: “Ngươi không sao thì tốt quá rồi.”
Lúc này nàng mới nhìn thấy bên ngoài còn một người nữa, không biết vì cái gì mà lần đầu tiên nhìn đối phương này lại cảm thấy người trước mắt không bình thường.
Người đi tới cùng Điền Cúc Hoa là Điền Đường, vì Điền Cúc Hoa muốn tới Chu gia nên Điền Đường đã chủ động đứng ở phía sau trước khi vào cửa.
“Nàng ấy là tiểu muội nhà ta.” Điền Cúc Hoa giới thiệu, không nói thẳng thân phận của Điền Đường, ngoảnh đầu lại hỏi Hồng Nhi: “Sau khi ngươi về nhà thì thế nào, có ổn không?”
“Ổn, ở trong nhà rất tốt.” Hồng Nhi dẫn Điền Cúc Hoa vào nhà, sau đó nghiêng đầu nói chuyện với Điền Đường: “Tiểu muội xinh xắn cũng mau vào đây ngồi đi, nhà chúng ta hôm nay có nhiều khách thật đấy.”
Nương của Hồng Nhi thấy Hồng nhi dẫn người vào là hai nữ tử, cười lớn lấy ghế đặt một bên rồi nói: “Các ngươi là người Hồng Nhi quen biết khi còn ở trong phủ của tri phủ sao? Sao hôm nay lại tự mình đến đây, nguy hiểm lắm đấy.”
“Chúng ta đi theo người nhà tới, bọn họ đều đang ở bên ngoài, không muốn lại đây quấy rầy.” Điền Cúc Hoa nói, nhìn mấy người trong phòng rồi hỏi: “Đây là?”
“Đối tượng ta tìm cho Hồng Nhi.” Nương của Hồng Nhi nói xong, lôi chuyện trước đó nói luôn một thể: “Gia thế người ta tốt, người cũng là người tốt, tuổi của Hồng Nhi không nhỏ nữa, nếu cứ tiếp tục như thế thì sẽ trở thành gái lỡ thì, lúc này có đối tượng tốt rồi nhất định phải nắm bắt được.”
Nương của Hồng Nhi nói một tràng, đều là nói về đối phương có bao nhiêu điểm tốt, thỉnh thoảng sẽ họa thêm vài câu Hồng Nhi thật ngoan, cường điệu kể lể Hồng Nhi biết giặt quần áo nấu cơm, dịu dàng hiền lành, chủ yếu là muốn đối phương biết Hồng Nhi quả thật là một con dâu ngoan.
“Hồng Nhi bao nhiêu tuổi?” Điền Đường đang ngồi ở bên cạnh Điền Cúc Hoa đột nhiên lên tiếng.
“Nàng đã 17 rồi, nếu không phải do làm việc trong phủ của tri phủ thì lúc này có lẽ đã có hài tử rồi.” Nương của Hồng Nhi nói, tuy là giọng điệu oán giận nhưng có thể nhận ra sự kiêu ngạo bên trong lời nói của bà, quả nhiên rất nhanh sau đó còn tiếp: “Chẳng qua đợi vài năm ở trong phủ cũng tốt, không phải ai cũng có thể làm việc ở trong thế gia vọng tộc, nếu được gả cho ai đó thì đúng là phải cảm tạ ông trời rồi.”
Nương của Hồng Nhi nói xong, nam nhân ngồi ở phía đối diện mắt đỏ ửng, gật đầu, hiển nhiên là đồng tình với lượt nói này của nương của Hồng Nhi.
Điền Cúc Hoa nhìn Hồng Nhi hỏi: “Bản thân ngươi có nguyện ý không?”
Hồng Nhi cúi đầu: “Ta còn chưa được gặp qua.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận