Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 181 -




“Đây là vật gì?” Chu Lý Viễn tò mò nhìn cái rương trên mặt đất.
Bạch Phục Linh khom lưng, mở nắp rương gỗ ra, từ bên trong lấy ra một cái hộp gỗ đơn sơ, đem hộp gỗ mở ra, đặt ở trước mặt Chu Lý Viễn: "Đây là xà phòng, có thể dùng để giặt quần áo, hiện tại ở bên ngoài hẳn là không có vật như vậy."
Chu Lý Viễn cẩn thận từng li từng tí nhận lấy xà phòng, đưa gần mũi ngửi ngửi: "Hình như có chút mùi thơm."
"Đúng vậy, ở bên trong bỏ thêm một ít hoa cỏ."
Bạch Phục Linh chỉ vào cái rương lớn trên mặt đất, "Những thứ này cũng là đồ thần sứ đại nhân bảo ta đem tới, ở thôn Điền gia, giá cả những xà phòng này là 3 đồng một khối, Lý Chính có thể tìm người đem đi bán, một phần tiền lời trong đó là tiền lương của Lý Chính, còn lại có thể giữ lại giúp đỡ trấn Phong Thu phát triển, có lẽ tương lai, trấn Phong Thu sẽ có không ít người bên ngoài tới."
Thôn Điền gia muốn liên tục mở rộng, chỉ dựa vào di dời dân chúng trấn Phong Thu còn xa mới đủ, nhất định còn cần dẫn người ở nơi khác tới.
Biến trấn Phong Thu thành một khâu trung gian đi tới thôn Điền gia, an trí những người đó cần hao phí không ít nhân lực vật lực, vừa vặn bán ra những thứ xà phòng này lấy tiền, có lẽ có thể triệt tiêu một phần.
Thấy Chu Lý Viễn đang suy tư, Bạch Phục Linh lại từ trong ngực lấy ra một nắm tiền xu: "Đây là tiền tệ mà thôn Điền gia đang sử dụng, Lý Chính cũng có thể nghiên cứu thử, về sau nếu có thời gian, Lý Chính cũng nên tới thôn Điền gia tự mình xem qua."
Chu Lý Viễn vươn hai tay chạm thử vào tiền xu, cầm lấy một cái đặt ở trước mắt nhìn kỹ: "Đây là vật gì? Nhìn thì giống bạc, nhưng so với bạc lại cứng hơn rất nhiều."
"Cái này ta cũng không biết, hình như chỉ có thôn Điền gia mới có tiền tệ như vậy."
Bạch Phục Linh làm xong chuyện hắn nên làm, lại chỉ vào xà phòng trên mặt đất, "Những xà phòng này liền giao cho Lý Chính, tiếp theo xử lý toàn quyền do Lý Chính phụ trách."
"Đương nhiên, chút chuyện này ta vẫn có thể làm được."
Chu Lý Viễn chắp tay, “Làm phiền Bạch tiểu đại phu đi đường xa đến vận chuyển đồ cho ta rồi.”
“Không cần khách khí, chúng ta đều chỉ là vì muốn tốt cho thôn Điền gia mà thôi.”
Bạch Phục Linh cười nói, “Ta còn có chút việc phải xử lý trước, chạng vạng trở về đón Phong Mộc sau, phụ tử các ngươi cũng có thể nói chuyện nhiều một chút.”
Chu Lý Viễn cũng cười: “Được, ta cũng cùng hắn tâm sự chuyện của thôn Điền gia, Bạch tiểu đại phu đi ra ngoài, chú ý an toàn.”
Bạch Phục Linh chắp tay: “Gặp lại.”

"Xà phòng này có thể bán với giá không thấp."
Sau khi Bạch Phục Linh rời đi, Lâm Thành Phúc cúi người xuống để nhìn xà phòng trong rương, sau đó hắn cầm lấy một khối xà phòng trong đó lên rồi cẩn thận quan sát.
Chu Lý Viễn cũng ngồi xổm xuống ở một bên: "Ta không biết bọn họ đã dùng cách gì để chế tác nó, loại xà phòng này nhìn trong suốt như một khối pha lê, ở thôn Điền gia vậy mà chỉ bán với 3 đồng, nếu như mang ra bên ngoài, có lẽ có thể bán hơn mấy trăm đồng."
"Đây có lẽ là khảo nghiệm thần sứ đại nhân đưa cho chúng ta." Lâm Thành Phúc thấp giọng nói.
Chu Lý Viễn cũng ngẩng đầu nhìn hắn.
"Chu thúc vừa mới nghe nói, thôn Điền gia có thể dựa vào việc số lượng thôn dân mà mở rộng, thôn Điền gia ở bên trong, trấn Phong Thu ở bên ngoài, về sau trấn Phong Thu ở bên ngoài cũng có thể sẽ biến thành bình phong che chắn cho thôn Điền gia.."
Chu Lý Viễn trầm tư: "Ta và ngươi đều có suy nghĩ giống như nhau, hôm nay thiên hạ trở nên loạn lạc. Nhìn thế lực của thiên hạ ngoài kia, hoàng thất uể oải, Triệu Vương ưa bạo ngược, Nhân Vương lại là kẻ thích sống trong xa hoa, bất luận là bên nào trở thành hoàng đế, thì với bách tính đều sẽ trở thành kiếp nạn, nếu như..."
Hắn không nói tiếp, mà chỉ cùng với Lâm Thành Phúc nhìn nhau, trong chuyện này, hai người họ cũng không cần nhiều lời, thì cũng đã trở nên vô cùng ăn ý với nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận