Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 221 -




Chương 221:
"Khi đó tất cả mọi người nói cơ hội tuyển dụng như vậy rất ít, nhưng sau đó, trong đại sảnh giao dịch xuất hiện thông báo mới, nói là từ nay về sau, tất cả công xưởng do thần sứ quản lý ở thôn Điền gia đều thông qua khảo thí để tiến hành tuyển dụng, chỉ có nhân tài đứng đầu khảo thí mới có thể có cơ hội này.”
"Cho nên tất cả mọi người đều cố gắng nỗ lực học tập, bởi vì sau khi có người người phía trước thi đậu công xưởng, liền không có cơ hội lại tham gia khảo thí của các công xưởng khác, chờ người phía trước thi xong, chúng ta nhất định sẽ có cơ hội, cho dù hiện tại không có, sau này cũng nhất định sẽ có.”
"Công xưởng rất tốt, chỉ cần thi đậu công xưởng, liền có thể cầm tiền lương cố định, công nhân bình thường mỗi ngày 15 đồng hoặc là 20 đồng, quản sự mà nói, mỗi ngày có thể có 30 đồng, lúc trước Điền Kim Hoa ở thôn Điền gia, hiện tại chính là quản sự xưởng dệt, nữ tử mới mười mấy tuổi, hiện tại mỗi ngày có thể kiếm được 30 đồng tiền lương, một tháng chính là 900 đồng, nghe nói nàng ấy đã tiết kiệm đủ tiền để mua một căn nhà gỗ cho mình."
Không biết bắt đầu từ khi nào, Điền Kim Hoa ở thôn Điền gia đã trở thành một sự tồn tại đặc biệt.
Kỳ thật có rất nhiều người có thành tích học tập tốt, thành tích tốt nhất đương nhiên là phụ tử Bạch gia và Lữ Ôn Dung, nhưng người thật sự khiến cho rất nhiều người có cảm giác thực tế, khiến thôn dân hâm mộ, chủ yếu vẫn là Điền Kim Hoa.
Không vì cái gì khác, bởi vì lúc đầu Điền Kim Hoa nhập học hoàn toàn không có cơ sở, nàng thật sự dựa vào bản thân từng bước một đi đến hiện tại.
Hơn nữa Điền Kim Hoa tuổi còn nhỏ, lại là người thi đậu lần đầu tiên trong cuộc thi tuyển dụng của thôn Điền gia, thế cho nên nàng trở thành một nhân vật truyền kỳ của thôn Điền gia, tên Điền Kim Hoa, càng được lưu truyền rộng rãi trong các lớp học.
Sự tích Điền Kim Hoa, cũng trở thành động lực và mục tiêu học tập nỗ lực của các thôn dân.
Những lời này nói ra, ngay cả mấy người Khấu Nguyên Minh cũng đều có chút cảm giác mông lung, thậm chí là gấp không chờ nổi muốn đi tham gia các cuộc thi.
Lâm Thành Phúc nhìn vẻ mặt của bọn họ, liền biết bọn họ đang suy nghĩ gì, như tạt nước lạnh vào mặt bọn họ: "Đừng nghĩ nhiều, các ngươi vừa mới nhập học, mới chỉ học được mấy tiết, đã muốn đi tham gia cuộc thi tuyển dụng?”
Lâm Thành Phúc nói xong, trạng thái của mấy người Khấu Nguyên Minh nhất thời uể oải không ít.
Người lúc trước nghiêm túc giải thích cho bọn họ cũng nở nụ cười: "Chúng ta còn đang ở lớp vỡ lòng, ngay cả lớp mầm còn chưa thi đậu, thật sự không cần phải nghĩ đến chuyện tuyển dụng, mặc kệ lần này tuyển bao nhiêu người, những học sinh lớp chồi lớp mầm kia cộng lại cũng gần ba trăm người, nơi nào sẽ đến lượt chúng ta?"
“Nhiều như vậy?” Khấu Nguyên Minh khiếp sợ nói: "Thôn Điền gia có nhiều người đi học như vậy sao?"
“Ngươi đúng thật là vừa tới mà? Không đi học thì sau này chúng ta làm sao vào được xưởng?" Đối phương dùng ánh mắt khinh thường nhìn Khấu Nguyên Minh, "Thần sứ đại nhân nói,, về sau công xưởng ở thôn Điền gia tuyển dụng, nhất định phải thông qua kiểm tra, nếu như người khác đều vào công xưởng, ta không vào được, chẳng phải rất mất mặt sao?"
Lúc này Khấu Nguyên Minh mới phát hiện ra bản thân mình hỏi một vấn đề kỳ quái, đang muốn nói chuyện, đối phương đã yên lặng dời ghế ra xa.
"Không nói với các ngươi nữa, ta phải chăm chỉ học tập, lần kiểm tra này ta chỉ thiếu 5 điểm, lần sau ta nhất định phải thi đậu lớp mầm!"
Nói xong, hắn cũng không để ý tới đám người Khấu Nguyên Minh nữa, vùi đầu bắt đầu đọc sách viết chữ.
Lâm Thành Phúc nhìn Khấu Nguyên Minh: "Chẳng phải ngươi muốn quay về trấn Phong Thu sao?"
Khấu Nguyên Minh vỗ đầu một cái, quay mặt cười với Lâm Thành Phúc nói "Lâm ca, thật xin lỗi, chỉ là nhất thời trò chuyện vui vẻ, ta tuyệt đối không có ý muốn đi tham gia cuộc thi tuyển dụng của công xưởng ở thôn Điền gia, chúng ta còn phải về trấn Phong Thu làm đại sự!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận