Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 803 -




Đan Thúy ngừng khóc.
Quận chúa Minh Tâm mỉm cười: “Ngươi phải hiểu rõ ngươi muốn chọn con đường nào, nếu ngươi không giao những thứ này, trước mặt ngươi và gia đình ngươi sẽ chỉ có một con đường chết, chỉ khi ngươi giao những thứ đó, mới có con đường sống sót duy nhất để trước mặt ngươi.”
Đan Thúy ngửa đầu nhìn nàng ta hai mắt đẫm lệ đầy mông lung.
“Yên tâm, năm đó hoàng thúc không giết ta, hiện tại chắc chắn sẽ không giết ta.” ý cười trong mắt Quận chúa Minh Tâm càng sâu, “Ngươi nên biết, con đường này ở phía trước, ngươi chỉ có lần lựa chọn này, nếu như ngươi thành công, ta có thể để ngươi rời đi bên cạnh ta, giúp ngươi cùng người nhà tới trấn Thần Linh sinh sống.”
Đan Thúy lại do dự.
Một lúc sau, Đan Thúy ôm chặt chiếc hộp vào trong lòng, thấp giọng đáp: “Vâng, quận chúa.”
Quận chúa Minh Tâm cười khẽ, thì thầm nói: “Hoàng thất, càng loạn càng thú vị.”
......
“Đan Thúy...”
“Có nô tỳ.”
“Nhớ chuẩn bị sẵn đồ mang tới trấn Thần Linh, vải vóc y phục phải chọn loại tốt nhất, đồ trang sức có thể phối với y phục ở trong kho, chọn loại quý giá nhất.”
“Vâng, quận chúa.”

"Nàng ta lấy chứng cứ từ đâu?"
"Hoàng thượng, những chứng cứ này thật sự đã được cất giấu trong một vách ngăn bí mật trên giá sách trong thư phòng của Quận chúa Minh Tâm, có thể liệt kê ra từng chuyện từng chuyện..."
Hoàng thượng đập bàn một cái, trong mắt tràn đầy tức giận: "Trẫm hỏi ngươi, nàng ta lấy chứng cứ ở đâu ra?"
Người phía dưới lập tức quỳ xuống, thấp giọng trả lời: "Hoàng thượng, theo như lời Quận chúa Minh Tâm đã nói, nàng ấy cũng không biết những chứng cứ này từ đâu xuất hiện, có lẽ là có người cố ý đem chứng cứ tới giấu trong phủ Quận chúa."
Hoàng thượng nheo mắt lại: "Tự nhiên xuất hiện trong phủ Quận chúa, nói cách khác những thứ này có thể là do người trong kinh lén đem tới?"
Người phía dưới trầm mặc trong nháy mắt, không dám đáp lời.
Chuyện triều đình rối rắm phức tạp, từ Tiên hoàng, Nhân Vương, Triệu Vương luôn phát động đấu đá tranh giành, dẫn tới thiên hạ sụp đổ, trong kinh thành từ lâu đã không còn ngày tháng được yên ổn.
Nhân Vương và Triệu Vương đều đã dẫn quân đi cách xa khỏi kinh thành, tự thành lập thế lực, không có nghĩa là hoàng thượng sẽ hoàn toàn tín nhiệm những người ở lại kinh thành.
Dẫu sao thiên hạ hôm nay cũng không phải có ngoại địch xâm lăng, mà là người hoàng thất tự phân tranh thiên hạ, người trung thành với hoàng thất, dù lựa chọn theo phe nào cũng đều không vi phạm hai chữ "trung thành".
Mà người ngồi ở ngôi vị hoàng thượng ngày hôm nay, vì nguyên nhân gì có thể ngồi lên vị trí này cũng không thể nói.
Hoài nghi vĩnh viễn giấu ở đáy lòng vị này..
Mà hiện nay, nhìn khắp cả kinh thành, người có khả năng tranh giành với hắn nhất chính là nữ nhi của vị thái tử kia, Quận chúa Minh Tâm.
Chứng cứ trong tay Quận chúa Minh Tâm tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ xuất hiện, có người đã lặng lẽ đưa đến tay nàng, cũng có nghĩa là ngoài Quận chúa Minh Tâm, trong kinh thành vẫn còn một thế lực khác đang nhòm ngó tới, muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng thượng.
Phe thế lực này có thể là người của Nhân Vương, cũng có thể là người của Triệu Vương, thậm chí có thể là người nào đó trong hoàng thất quý tộc còn ở lại kinh thành.
Nếu như người liên lạc với Quận chúa Minh Tâm cũng là người trong kinh thành, thì có nghĩa là hoàng thượng không những phải cùng lúc đối phó với Nhân Vương và Triệu Vương, mà còn phải đối phó với những hiểm nguy có thể xuất hiện bất cứ lúc nào ngay trong kinh thành.
Cũng vì vậy, trong ba loại khả năng trên, hoàng thượng không muốn thấy nhất chính là loại khả năng cuối cùng đó.
"Tiếp tục theo dõi Minh Tâm, xác định rốt cuộc là ai âm thầm liên lạc với nàng ta, hoặc là người nào đặc biệt quan tâm tới tình hình của Quận chúa Minh Tâm đều phải chú ý kỹ." Hoàng thượng mặt âm trầm, "Trẫm không tin không bắt được kẻ đứng phía sau."
"Vâng, hoàng thượng… Vậy Quận chúa Minh Tâm?" Người phía dưới do dự hỏi.
"Chẳng qua chỉ là một nữ tử", hoàng thượng cười giễu cợt, "Cứ cho là nàng ta có thể lên ngôi thì thế nào? Ngươi xem trong triều có bao nhiêu người sẽ ủng hộ nàng?"
Người phía dưới vội vàng cúi đầu, làm như mình chưa từng nghe thấy điều gì.
Hoàng thượng cũng không thèm để ý, nói tiếp: "Vị hoàng huynh kia của Trẫm đời này chỉ có duy nhất một khuyết điểm chính là chỉ sinh được một nhi nữ, nếu khi đó hắn có một nhi tử làm thế tử thì tình thế đã không thành ra như bây giờ, năm đó trẫm có thể ngồi lên ngôi vị hoàng thượng, sau này cũng vẫn sẽ ngồi vững ngôi vị hoàng thượng, nha đầu Minh Tâm kia không đáng phải lo."
"Hoàng thượng nói chí phải."
"Phái người quan sát thật kỹ Minh Tâm, để ý toàn bộ những người có tiếp xúc với nàng, bất luận thế nào, trẫm cũng phải tóm được người đứng đằng sau đó ra!"
"Vâng, hoàng thượng!"
....

Bạn cần đăng nhập để bình luận