Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1062 -




Sau khi xác nhận số liệu, Điền Đường lại xác nhận yêu cầu của hai nhiệm vụ này.
Cơ sở nuôi dưỡng nước ngọt rõ ràng là cần một khu vực nuôi trồng nước ngọt, nhưng đó không phải là để nàng tự xây dựng, mà là nàng cần có một cái hồ.
Ở nội địa mà nói, nuôi trồng nước ngọt là phương pháp tốt nhất để người dân nội địa có được thủy sản.
Vị trí thành Thần Linh ở khu vực trung bộ phía bắc, phía tây là khu vực Nhân Vương, phía đông là khu vực triều đình, gần như có thể nói thành Thần Linh bị hai đại thế lực vây quanh, căn bản không đụng tới duyên hải được, nếu như không phải hệ thống ban thưởng trước đó được một cái ao muối, hiện tại bá tánh thành Thần Linh muốn ăn muối lại là một vấn đề lớn.
Hiện tại nhiệm vụ này, có nghĩa là nàng cần nghĩ biện pháp đi chiếm hữu một cái hồ nước.
Nàng suy nghĩ một chút, mở ra bản đồ triều đình, tìm một vòng cũng không tìm được hồ nước thích hợp, nói cách khác nàng muốn đi tìm thì chỉ có thể đến chỗ thế lực Nhân Vương.
Phía sau một nhiệm vụ ruộng đất, lấy vị trí hiện tại thành Thần Linh mà xem, nàng có thể đi về hướng bắc một chút, khu vực phương bắc đất rộng người thưa, lại có tài nguyên thổ địa phì nhiêu, làm khu vực mở ruộng đất tương đối thích hợp.
Nhưng làm như vậy, bất kể là hồ nước hay là ruộng đất, có lẽ đều phải xung đột chính diện cùng thế lực Nhân Vương hoặc thế lực triều đình một lần.
Về phần hiện tại, trước tiên nàng muốn đi tìm một tấm bản đồ chỗ thế lực Nhân Vương, xác nhận địa hình kết cấu xung quanh thành Thần Linh, lại căn cứ địa hình mà lựa chọn hai địa phương cụ thể phù hợp với yêu cầu nhiệm vụ lần này.

“Bệ hạ?” Hạ Tùng Dương cẩn thận nhìn Nhân Vương trước mặt, chờ câu trả lời của hắn.
Từ khi biết được phủ Lâm Xuân đã đổi tên thành thành Thần Linh, vả lại sau khi được Thần Linh che chở, hắn vẫn rất để ý chuyện này, sau đó lấy được dược vật từ trong tay Lý Nhị Trụ, ngựa hắn càng không dừng vó chạy về, hỏi thăm sự đồng ý của Nhân Vương.
Nhưng từ khi hắn dâng lên dược vật đến bây giờ, Nhân Vương vẫn không đưa ra một câu trả lời chính xác, hắn lo lắng trừng mắt nhiều ngày, trong lúc đó cũng cố gắng gọi người đi tìm hiểu, nhưng cuối cùng vẫn đem ý tứ đáy lòng đè xuống.
Suốt hơn mười ngày, hắn vẫn luôn ở trong phủ của mình.
Cho tới bây giờ, hắn mới được truyền vào.
Nhưng sau khi hắn vào cửa, Nhân Vương vẫn luôn trầm mặc, hắn mới không nhịn được hỏi thăm hô một tiếng.
Nhân Vương trầm mặc gật đầu, thong thả đi tới trước mặt Hạ Tùng Dương: “Trẫm gọi ngươi tới đây để xác nhận, những dược vật ngươi lấy về quả thật có hiệu quả, nhưng ngự y cũng không thể hoàn toàn xác nhận thành phần trong dược vật, cũng không thể phục chế ra dược vật giống nhau như đúc.”
Hạ Tùng Dương biết Nhân Vương muốn hỏi gì, cúi đầu trả lời: “Theo thần được biết, mặc dù thái y có thể chế tác dược hoàn tương tự, nhưng cũng không có dược vật như vậy, hơn nữa ở huyện Phúc Tuyền, thần gặp phải tên lưu manh kia nói địa phương phủ Lâm Xuân, hiện tại gọi là thành Thần Linh, mỗi người đều có thể dễ dàng mua được dược vật, hơn nữa giá cả cũng chỉ mất mấy đồng, dược vật hơi đắt một chút cũng chỉ cần mười mấy hai mươi đồng, cho dù là bá tánh nghèo khó, cũng có thể ở trong phạm vi khả năng mua được dược vật chữa bệnh.”
“Chẳng lẽ thành Thần Linh này thật sự được thần linh che chở sao?” Nhân Vương nhíu mày, trong mắt vẫn mang theo vài phần thần sắc không tin.
Hạ Tùng Dương dừng một chút mới trả lời: “Bẩm bệ hạ, thần vốn muốn tự mình tiến vào, nhưng người thần phái đi thăm dò tất cả lại bị diệt, những người đó đều là tâm phúc bên cạnh thần, bình thường luôn thông minh, bọn họ đều không ra được, thần sợ sau khi mình đi vào cũng sẽ bị nhốt ở bên trong, thần cho rằng nhiều người trước sau tiến vào như vậy, lại đều bị bắt, nếu không phải trong thành thần linh có thủ đoạn không bình thường, thì tuyệt đối không thể có chuyện một người nào cũng không ra được.”
Nhân vương im lặng như có điều suy nghĩ, không nói thẳng việc này, ngẩng đầu nhìn hắn: “Ngoài việc này ra ngươi còn biết gì khác không?”
Hạ Tùng Dương suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Sau khi thần lấy được dược vật, liền vội vã trở về bẩm báo với bệ hạ, cũng không có quá nhiều thời gian xác nhận, tuy nhiên người lúc ấy đi vào chính là tên lưu manh vốn ở huyện Phúc Tuyền, có lẽ hắn sẽ biết một ít tin tức có liên quan đến thành Thần Linh.”
Nhân vương gật đầu, đi tới đi lui trong phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận