Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 639 -




Sau khi có bánh nén khô, một phần thức ăn hàng ngày của bọn họ cũng được thay thế bằng bánh nén khô.
So với thức ăn thông thường, bánh nén khô được coi là một loại thực phẩm rất tốt, hơn nữa bánh nén khô giúp cho người ăn có cảm giác no lâu hơn, nhìn chung chế độ ăn vẫn tốt hơn so với trước đây khi chưa có bánh nén khô xuất hiện.
Nhưng mà dưới tình huống sản lượng lương thực quanh vùng lân cận phủ Lâm Xuân tương đối thấp vào mùa thu, cho dù là bọn họ thì khẩu phần ăn cũng bị hạn chế lại.
Nhưng từ khi Thạch Hùng tiếp quản quân doanh, bọn họ được ăn uống tốt hơn so với trước đây, không đề cập đến những chuyện khác, nhưng sau ngày Thạch Hùng tiếp quản, những xe rau tươi đã được kéo vào trong doanh trại.
Trong thời đại này, không chỉ thiếu thốn gạo, mì, ngũ cốc, dầu ăn mà còn những thứ như rau tươi, các binh lính đã lâu không được ăn rau tươi, bây giờ lại đột nhiên có rau tươi như vậy, gây chấn động cả doanh trại, thậm chí ấn tượng của binh lính đối với Thạch Hùng cũng tăng lên rất nhiều.
Khi đó, có một số người vốn ở dưới trướng của Ngô Tu Kiệt đã có chút bất mãn với Thạch Hùng, nhưng sau khi rau củ được đưa tới như vậy, bọn họ cũng cảm tạ hắn ta.
Tất nhiên, trong vài ngày tới, Thạch Hùng đã tìm ra nhiều phương pháp và lý do khác nhau để kiểm soát từng người này, ít nhất là trước khi trấn Thần Linh hoàn toàn kiểm soát phủ Lâm Xuân, không thể thả những người này ra.
Đối với bên ngoài, Thạch Hùng chỉ nói bọn họ có nhiệm vụ khác phải làm, che giấu mọi chuyện, trong thời gian che giấu vẫn luôn triệt để khống chế phủ Lâm Xuân.
Sau rau tươi, hầu như cứ vài ngày sẽ có những thức ăn đa dạng khác được đưa tới, đôi khi là khoai tây, đôi khi là củ cải, đôi khi là trứng, thậm chí có ngày còn gửi một xe thịt.
Một xe thịt nhìn thì nhiều nhưng thực ra có người được ăn có người không, nhưng đây đã là một niềm vui bất ngờ đối với các binh lính đã lâu không động đến thịt rồi.
Từ khi nhìn thấy đủ loại món ăn tươi ngon, những người chưa từng đến trấn Thần Linh đều sẽ âm thầm tự hỏi chuyện gì đã xảy ra, nhưng những người đã từng đến trấn Thần Linh thì cơ bản đều biết nguồn gốc của những lương thực này từ đâu ra.
Sau một thời gian, bằng mắt thường cũng có thể thấy tinh thần của những binh lính đóng quân ở ngoại thành đã được cải thiện rất nhiều, mỗi người dường như đã mất đi dáng vẻ gầy gò của ngày trước, hai gò má dần dần trở nên đầy đặn, cũng bóng dầu, khí sắc hồng hào.
Thay đổi rõ ràng nhất chính là những người đã đến trấn Thần Linh, bọn họ đã đón gia đình của mình tới nơi đây.
Bọn họ không có chút lo lắng nào, thỉnh thoảng sẽ nhận được đồ ăn và thư từ trấn Thần Linh báo cáo vẫn an toàn, không chỉ thân thể thiếu hụt dinh dưỡng đã được bổ sung mà còn cả nỗi lo về gia đình vẫn luôn tồn tại trong lòng đã có thể vơi đi, cơ thể của bọn họ cũng được tốt lên từng ngày.
Khi phủ Lâm Xuân dần dần được bao phủ bởi khu an toàn, những người lính đóng quân bên ngoài thành dần dần trở thành cư dân của trấn Thần Linh, lại là một nhóm dân chúng từ trong phạm vi bao trùm của thế lực triều đình tiến vào Thần Linh trấn.
Số lượng cư dân của trấn Thần Linh ngày càng tăng lên.
Điền Đường mở bản đồ khu an toàn, lại mở yêu cầu nhiệm vụ của trấn nhỏ cấp tám lúc trước, lựa chọn xây dựng toàn bộ bản vẽ xưởng và nhà xưởng hiện có trong tay nàng, có thể nói mưa sương đều dính cả, không sót một cái nào.
Đương nhiên, sau khi thành lập các xưởng và nhà xương, quy mô của xương ở trấn Thần Linh vẫn không đáp ứng được yêu cầu nhiệm vụ của trấn nhỏ cấp tám.
Nàng lại nhấp vào thị trường giao dịch, dựa trên số lượng hàng tồn kho của các sản phẩm bán hàng còn lại trên thị trường giao dịch, chọn một số phân xưởng và nhà xương có lượng hàng dự trữ tương đối nhỏ để xây dựng.
Trên thực tế, chủ yếu là một số đồ dùng sinh hoạt hàng ngày có mức độ tiêu hao tương đối lớn, doanh thu càng tốt thì sản lượng yêu cầu càng nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận