Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 83 -




Ở trong mắt Điền Đường, số phỉnh này ngoại trừ có tác dụng bảo đảm tạm thời, nhưng không thể coi là tiền thật, hơn nữa không thể tiêu phí ở bên ngoài thôn Điền gia, nhưng ở bên trong thôn Điền gia, kỳ thật những thứ này không khác gì tiền tài, thậm chí tương lai có thể có một ngày, số phỉnh này sẽ hoàn toàn thay thế tác dụng của tiền đồng.
Có lẽ ngày đó sẽ không xa.
Chỉ cần hệ thống phát hành tiền đồng hiện nay hoàn toàn sụp đổ, như vậy tiền đồng trong tay các thôn dân hiện tại sẽ hoàn toàn mất đi công dụng của chúng.
Chuyện tiền đồng, có lẽ các thôn dân ở lại thôn Điền gia không phát hiện, nhưng người Bạch gia quả thật đã chú ý tới.
Cho nên thời điểm người Bạch gia đến thôn Điền gia, mang theo hầu hết là vàng bạc, không có ngân phiếu, cũng không có tiền đồng, thậm chí khi bọn họ đến không lâu, đã trực tiếp đổi không ít bạc thành tiền gửi ngân hàng, mà không phải đổi tiền đồng.
Quan niệm của bọn họ hoàn toàn tương phản với các thôn dân, các thôn dân vẫn tin tưởng tiền đồng, không dám đặt tiền đồng vào đại sảnh giao dịch, nhưng đối với người Bạch gia mà nói, bọn họ ngược lại càng tin tưởng tiền gửi ngân hàng của đại sảnh giao dịch.
Những thứ như tiền đồng, ngân phiếu, một khi thay đổi triều đại, những thứ này sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực, còn không bằng trữ nhiều vàng bạc một chút, ít nhất trong quá trình một lần lại một lần thay đổi triều đại, chỉ có giá trị vàng bạc có thể tiếp tục duy trì.
Mai Kỳ cũng biết công dụng của phỉnh, nắm chặt túi phỉnh: “Thần sứ đại nhân, nếu như có thể, phiền ngài đổi tiền lương của ta thành phỉnh đi.”
Điền Đường mỉm cười nhìn hắn: “Ngươi chắc chứ?”
Mai Kỳ trịnh trọng gật đầu: “Ta đã từng nghe qua chuyện cổ, mỗi lần thay đổi triều đại, tiền đồng sẽ dần dần mất đi giá trị, sau này ta sẽ luôn sống ở thôn Điền gia, thay vì giữ tiền đồng , không bằng đổi thành phỉnh.”
Trong đầu Điền Đường tự hỏi, từ biểu hiện của Mai Kỳ trong khoảng thời gian này, cho dù hắn không nghiêm túc đọc sách, cũng nhận được sự giáo dục, hoặc là trong nhà có người đọc sách.
Mai Kỳ cúi đầu: "Thực ra tổ tiên của ta cũng từng nổi danh, chỉ là trước khi ta sinh ra, gia tộc đã sụp đổ, ta chỉ nghe tổ phụ và phụ thân ta kể một ít chuyện xưa, chưa từng thực sự đọc sách."
“Bọn họ còn sống không?” Điền Đường thuận miệng hỏi.
Mai Kỳ lập tức ngẩng đầu lên.
Điền Đường chỉ nhìn hắn: “Nếu như còn sống, nghĩ cách đi tìm, sau đó đưa bọn họ đến thôn Điền gia ở.”
Mai Kỳ đầu tiên là mừng rỡ, sau đó hai gối quỳ xuống đất.
Điền Đường không đợi hắn nói chuyện, liền lập tức đỡ người dậy: "Không cần quỳ, ngươi cũng làm việc cho thôn Điền gia, nếu làm tốt, qua một thời gian ngắn ta tặng ngươi một căn nhà gỗ, ngươi lại tự mình kiếm một căn, có hai căn nhà gỗ ở, cho dù là bảy tám người cũng không thành vấn đề."
Mai Kỳ chắp tay, khom lưng khom người: “Đa tạ thần sứ đại nhân, đại ân đại đức ta nhất định lấy cả đời báo đáp.”
Cũng bắt đầu từ giờ khắc này, Mai Kỳ đều hiến toàn bộ lòng trung thành cho Điền Đường và thôn Điền gia.

“Chúng ta cũng có thể làm phu tử sao?”
“Có thể, thần sứ đại nhân nói rồi, chỉ cần ngươi học giỏi, liền có thể làm lão sư, hơn nữa mỗi một tiết học còn có thể kiếm được 2 đồng tiền lương.”
“Chuyện này thật tốt, ta đã thi đậu nhà trẻ, có phải cũng có thể làm lão sư hay không?”
“Ta ta ta…… Ta cũng thi đậu!”
“Còn có ta, ta có thể thử không?”
Chỉ chốc lát sau, Mai Kỳ thông báo tin tức đã bị các thôn dân bao vây ở giữa.
“Mọi người đến đây, chỉ cần các ngươi thi đậu nhà trẻ thì đều có cơ hội làm lão sư.” Mai Kỳ vươn tay ngăn chặn sự phấn khích của các thôn dân.
“Tuy nhiên làm lão sư cũng cần có năng lực, hiện tại các ngươi đều là học sinh lớp mầm nhà trẻ, kế tiếp còn có thi lên lớp chồi, chờ mọi người thi đậu, là có thể dạy học sinh lớp mầm của nhà trẻ rồi, người nào có thành tích tốt mới được làm lão sư.”
“Ngươi cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ học hành chăm chỉ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận