Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 318 -




Điền Đường mang theo tư tâm, tự xây cho mình tòa nhà đầu tiên của trấn nhỏ, cũng chính là căn nhà ba tầng duy nhất hiện tại.
Đi đến trước cửa sổ mở ra xem, cơ hồ toàn bộ thị trấn đầu được đặt vào trong tầm mắt, liếc mắt một cái phảng phất cảm giác không khí cũng tươi mát hơn không ít, đặc biệt là các kiến trúc ngang dọc tương giao, giống như là một bức họa xinh đẹp làm người ta vui lây trong lòng.
Đây là trấn nhỏ mà một tay nàng tạo ra, xây dựng nên, là trấn nhỏ thuộc về nàng!

“Thần sứ đại nhân.”
Điền Đường bước ra ngoài đại môn, nghênh đón nàng là từng khuôn mặt tươi cười.
“Thần sứ đại nhân, sau này có phải chúng ta không còn là thôn Điền gia nữa hay không?”
“Thần sứ đại nhân, chỗ chúng ta đã biến thành trấn sao? Nghe nói cổng vào cũng đã treo cả biển tên lên rồi.”
“Thần sứ đại nhân…”
Điền Đường đáp lại: “Sau này chỗ chúng ta chính là trấn Thần linh, không còn là thôn Điền gia nữa.”
Cả đoạn đường Điền Đường đi dạo trên trấn, cơ hồ cứ cách vài bước là có thể đụng được người chào hỏi với nàng, hơn nữa hầu như đều hỏi vấn đề giống nhau, có điều dù vậy Điền Đường vẫn không chê phiền hà mà trả lời lại bằng những đáp án giống nhau.
Từ thôn Điền gia đến trấn Thần Linh, đối với Điền Đường chỉ là tiến hành quy hoạch theo bản vẽ quy hoạch, sau đó di chuyển những kiến trúc hiện có đến vị trí dựa theo chỗ bản vẽ quy hoạch là được.
Nhưng mà ở trong mắt bá tánh của trấn, thời điểm những kiến trúc đó di chuyển vị trí đều đang thật sự xảy ra ở trước mắt bọn họ, rõ ràng tất cả những gì từng trải qua trước đây đã khiến cho bọn họ tin là thần linh làm, thế nhưng lần này vẫn khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ như cũ.
Ngoại trừ xưởng ra, nhà ở của trấn nhỏ đều tiến hành thay đổi vị trí, đến lúc đó còn cần phải đánh số lại lần nữa, phân phát thay đổi giấy chứng nhận bất động sản.
Chuyện kế tiếp tương đối phức tạp, nhưng từ tình hình trước mắt thì lần thay đổi này có thể giúp cho cuộc sống của người dân trong trấn trở nên thích ý thoải mái hơn, trải nghiệm cuộc sống cũng tăng lên nhiều so với trước đây.
Ngoài nhà ở ra thì đối với thôn dân biến hóa lớn nhất không thể không nhắc đến một tòa đại sảnh giao dịch đột ngột xuất hiện kia.
Diện tích thị trường giao dịch ước chừng rộng 500 mét vuông, bên trong chia làm hai tầng trên dưới, mỗi một tầng đều phân khu ngay ngắn trật tự, trên đỉnh đầu còn có đánh dấu tương ứng, để cho mọi người phân biệt.
Sau khi hoàn thành đặt thị trường giao dịch Điền Đường liền nhanh chóng đem đồ ở đại sảnh giao dịch lúc trước dời qua đây, chủ yếu là một ít nguyên liệu nấu ăn, chẳng hạn như gạo, mì, cải trắng, khoai tây các loại, còn có một ít đồ ăn đã làm xong và gia liệu các thứ.
Thị trường giao dịch vẫn có kho hàng của riêng nó, chỉ cần mặt hàng trước tiêu hao thì mặt hàng phía sau sẽ được đẩy lên kệ.
Tương đối giống với siêu thị trong trí nhớ của Điền Đường, thị trường giao dịch này lại còn thông minh hơn, cũng nhanh và tiện lợi hơn, nhất định phải so sánh mà nói thì thị trường giao dịch này thật ra còn tiên tiến hơn nhiều so với những siêu thị lớn ở thời hiện đại, dù sao hàng hóa ở siêu thị lớn vẫn cần con người xử lý, nhưng trong thị trường giao dịch này thì hoàn toàn dựa vào bản thân nó tự tiến hành vận chuyển.
Lúc Điền Đường đi vào thị trường giao dịch, bên trong còn chưa có ai, hàng hóa đều bày biện chỉnh tề ngăn nắp ra bên ngoài, nhưng lúc duỗi tay ra đụng sẽ phát hiện ra chúng nó cũng không phải thật sự được để ở bên ngoài, mà là dùng một loại hình thức khác gửi ở trong kho hàng của thị trường giao dịch, chỉ có lúc đã xác nhận mua sắm mới có thể mở ra.
Thị trường giao dịch cũng sử dụng hình thức mua đơn hàng, trước tiên sử dụng thẻ của mình quẹt để trả tiền, sau khi hàng hóa được đưa ra liền có thể trực tiếp mang đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận