Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1206 -




Chương 1206:
Sắc mặt của nam nhân thoáng thay đổi, y nhìn về phía Hồng Nhi, lại hỏi: “Ngươi thật sự không muốn sao?”
Hồng Nhi nhìn lại y, lại nhìn Điền Đường, nghiêm túc nói: “Ta… ta không biết gì về nhi tử của ngươi, ta chỉ nghe nói hắn bị thương một bên mắt, tất nhiên là không muốn rồi, bây giờ ta không muốn, sau này cho dù có thành hôn cũng sẽ nhớ rõ không muốn lúc bấy giờ, đến lúc sống cũng không thể thoải mái được.”
Nam nhân hít sâu một hơi: “Ngươi đã nói như vậy rồi thì ta không cưỡng ép nữa, coi như ngươi không có duyên với nhi tử của ta.”
“Cho dù có thì hiện tại cũng không thể.” Điền Đường lại mở miệng, dưới ánh mắt của mọi người điềm tĩnh nói: “Quy củ của thành Thần Linh là nữ tử phải đủ 18 tuổi đã mới được lập gia đình, tuổi của Hồng Nhi chỉ mới 17, vẫn chưa tới lúc có thể lập gia đình.”
Trong khoảng thời gian này, tin tức của thành Thần Linh đã truyền đến thành Tuyên Hồ bên này, bá tánh cũng biết thành Tuyên Hồ đã được thành Thần Linh tiếp quản.
Lời này của Điền Đường vừa được nói ra, nương của Hồng Nhi vỗ mạnh lên đùi: “Thành Thần Linh muốn nháo cái gì thế, 17 tuổi đã là gái lỡ thì, sao còn phải đợi đến 18 mới có thể lập gia đình chứ, đợi đến khi Hồng Nhi đã 18 tuổi rồi thì còn có nhà ai muốn nữa đâu?”
Điền Đường nhìn qua: "Nữ tử chưa đủ 18 nếu bị ép gả ra ngoài thì cả hai bên hôn sự đều tính là phạm pháp.”
Nam nhân vừa nghe vậy thì không nói chuyện nữa, trực tiếp kéo người theo bước nhanh ra ngoài.
Điền Cúc Hoa tiến đến trước mặt Điền Đường: “Tiểu muội, nữ tử thành Thần Linh tự thật sự phải chờ tới 18 tuổi mới được xuất giá hả?”
“Đúng vậy.” Điền Đường bình tĩnh gật đầu: “Cho dù trước kia không có quy củ thì hiện tại có.”
Điền Cúc Hoa quay phắt lại nhìn Điền Đường, hò hét ở trong lòng.
!!!!!!
Sau khi đoàn người đến xem tức giận bỏ đi, nương của Hồng Nhi rất không vui, đặc biệt là với Điền Đường và Điền Cúc Hoa, lại càng không hài lòng lắm.
Nhưng cuối cùng, vẫn là chỉ chọc vào đầu Hồng Nhi: “Ngươi cái đứa nhỏ này, ngươi còn kén chọn, nói lung tung cái gì, không phải chỉ bị thương một bên mắt thôi sao, hắn vẫn còn một con mắt có thể hoạt động, người vẫn êm đẹp lại còn có tiền, ngươi gả qua đó không phải tốt hơn nông hộ bình thường hay sao, nương cũng là vì tốt cho ngươi thôi, sao ngươi không tin nương?”
Hồng Nhi mím chặt môi: “Nương, ta không muốn gả.”
“Ngươi...... Ngươi thật sự là muốn làm nương tức chết.” Nói xong, nương của Hồng Nhi quay đầu đi vào trong phòng.
Cứ như vậy, trong phòng cũng chỉ còn lại ba người Hồng Nhi cùng Điền Đường, Điền Cúc Hoa.
Hốc mắt Hồng Nhi đỏ bừng, cúi đầu cùng hai người nói chuyện: "Cám ơn các ngươi, nếu không có các ngươi, ta khẳng định phải gả đi."
Điền Cúc Hoa thở dài một tiếng: “Ta không phải cố ý phá hỏng mối hôn sự này của ngươi, chỉ hy vọng ngươi có thể hiểu rõ tình huống của đối phương hơn, ta vốn cho rằng ngươi vừa trở về, hẳn phải ở nhà một thời gian ngắn, không nghĩ tới mẹ ngươi đã bắt đầu tìm phu gia cho ngươi.”
“Là đến lúc phải lập gia đình.” Thanh âm Hồng Nhi vẫn rất thấp.
Điền Cúc Hoa nhìn bộ dạng của nàng ta, trở lại chính sự: “Kỳ thật lần này ta tới, chủ yếu là cảm ơn ngươi đã chăm sóc ta, nếu ngươi có yêu cầu gì, ta cũng có thể đồng ý với ngươi.”
“Hả?” Hồng Nhi bỗng dưng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn nàng, một hồi lâu sau mới lắc đầu, “Không cần không cần, ngươi cũng là người bình thường, hơn nữa lúc trước ở trong phủ, ngươi cũng vẫn luôn chiếu cố ta, là ta nên cám ơn ngươi mới đúng.”
Nhìn vào mắt Hồng Nhi, Điền Cúc Hoa biết nàng ta rất khó đưa ra quyết định nên chủ động nói: “Hay như vậy đi, ta có thể cho ngươi hai lựa chọn, một là ta cho ngươi một ít ngân lượng, sau này mặc kệ ngươi làm gì ở nhà, cũng sẽ tự tin hơn, còn có một cái chính là ta giúp ngươi, ngươi đã muốn tìm người tốt để thành thân, ngươi có thể đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp, nếu như ngươi cảm thấy tốt, có thể đi tiếp xúc thử, không nói nhất định có thể tìm được người tốt nhất, nhưng ít ra sẽ tốt hơn so với người ngươi tìm được ở đây.”
“Ngươi nói gì vậy? Ta biết các ngươi hành động kỳ quái, các ngươi có phải muốn làm gì Hồng Nhi hay không?” Nương của Hồng Nhi từ trong phòng đi ra, vẻ mặt không vui, trực tiếp kéo tay Hồng Nhi đến phía sau mình, hiển nhiên những lời nói trước đó của Điền Cúc Hoa nàng đều nghe được.
Điền Cúc Hoa vẫn chỉ nhìn Hồng Nhi: "Ngươi chọn đi, chọn cái nào cũng được.”
Hồng Nhi đứng ở phía sau nương của Hồng Nhi, chần chờ hỏi: “Tại sao? Ý của ta là, tại sao ngươi phải đối tốt với ta như vậy? Trước đây ta cũng không làm bất cứ điều gì, phải không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận