Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1410 -




Còn có người lặng lẽ qua sông, âm thầm đi đến thành Thần Linh định cư, đối với bá tánh chủ động đi đến, trước giờ thành Thần Linh đều không cự tuyệt bất cứ ai.
Yến Mãn bẩm báo với Tần Dung Dật vài lần, lại chỉ nhận được phân phó là tăng mạnh giám thị, nhưng nếu có người qua sông hành động quá kín đáo bọn họ cũng không thể ra sức ngăn cản.
Lúc nghĩ đến đây Yến Mãn cẩn thận nhìn Tần Dung Dật, lại thấy hắn vẫn giống như bình thường đi tới, thần sắc bình tĩnh, tựa hồ cũng không đem chuyện về thành Thần Linh để ở trong lòng, hắn căn bản không hiểu được rốt cuộc trong lòng Tần Dung Dật đang suy nghĩ gì.
Tình hình hiện giờ, thế lực của thành Thần Linh dần dần khuếch trương, thanh danh càng ngày càng hiển hách, thậm chí bá tánh trong phạm vi thế lực của bọn họ cũng sẽ nói mấy lời khen ngợi vị thần sứ của thành Thần Linh kia thánh minh, lại bởi vì Tần Dung Dật không có hành động gì khiến cho bá tánh cảm thấy có điều bất mãn đối với cách làm của bọn họ.
“Bệ hạ…”
“Ừm, ta muốn đích thân đi gặp mặt vị thần sứ kia một lần.” Tần Dung Dật đột nhiên nói ra, sau khi nói xong lại nói thêm một câu: “Ta đi đến thành Thần Linh gặp nàng.”
“Bệ hạ, chuyện này không thể được.” Yến Mãn hoảng loạn nói: “Hiện giờ chúng ta đang ở vào thế đối lập với thành Thần Linh, thành Thần Linh vẫn luôn có dã tâm mở rộng thế lực, lúc này nếu bệ hạ tự mình đi đến trước, chỉ sợ sẽ gặp phải nguy hiểm, nếu như bị bắt chẳng phải là…”
“Đi thôi, ta và nàng sớm hay muộn đều phải gặp mặt nhau một lần, so với lúc nào cũng đưa thư từ tới lui đánh đố, không bằng đối mặt trao đổi trực tiếp.” Tần Dung Dật bình tĩnh nói: “Ta tin nàng, nếu lần gặp mặt này xảy ra chuyện, chỉ có thể coi như ta không biết nhìn người, không liên quan đến người khác.”
“Nhưng mà bệ hạ đi chung quy là…” Yến Mãn còn muốn nói cái gì đó.
Tần Dung Dật mỉm cười: “Đi thôi, một trận chiến giữa chúng ta cùng thành Thần Linh sớm hay muộn đều sẽ có một ngày phải đến, thắng thua như thế nào cứ xem trong lần gặp mặt này.”
Yến Mãn thấy không nói được, bất đắc dĩ chắp tay: “Được, bệ hạ, vậy bên phía thuộc hạ sẽ đi lựa chọn người thích hợp.”
“Không cần, chỉ cần ngươi và ta đi thôi.” Tần Dung Dật từ chối tìm thêm người, thấy Yến Mãn còn muốn nói nữa, hắn nói thẳng: “Thành Thần Linh có khu an toàn, đừng nói là mang theo một ít người, cho dù là mang theo mười mấy vạn người, bọn họ muốn ra tay chúng ta cũng không thể đối phó, đi ít người một chút còn có thể có khả năng xoay chuyển đường sống.”
Yến Mãn nghĩ ngợi, cũng xác nhận đúng là như thế, gật đầu đáp ứng: “Cũng đúng.”
……….
Mấy ngày sau, tin tức Tần Dung Dật muốn đích thân đi đến thành Thần Linh truyền đến trong tai Điền Đường.
Đối mặt với Lý Nhị Trụ đang hứng thú bừng bừng chủ động chạy tới báo tin, Điền Đường nhìn về phía hắn: “Trong khoảng thời gian này ngươi không có việc gì làm sao?”
“Có việc chứ, việc còn rất nhiều nữa.” Lý Nhị Trụ vội vàng nói, lại trưng ra vẻ mặt cười: “Có điều nhìn thấy bọn họ không dễ dàng gì, thần sứ đại nhân, lá gan tên ‘tiểu điện hạ’ kia cũng không nhỏ, vậy mà muốn đích thân đi đến thành Thần Linh gặp mặt, ta biết thần sứ đại nhân sẽ không trực tiếp động thủ đối với bọn họ, nhưng để ta đi qua dọa bọn họ một chút cũng tốt, có phải hay không?”
“Nói ra nghe thật đàng hoàng, còn không phải chính ngươi muốn đi xem náo nhiệt sao.” Điền Đường đứng dậy, nhìn Lý Nhị Trụ cười ngây ngô gật gật đầu: “Ngươi muốn đi thì đi đi, ta đoán lần này bọn họ tới cũng không mang theo quá nhiều người, nếu như bọn họ nguyện ý thì dẫn bọn hắn đến xem trung tâm thành Thần Linh, tên Yến Mãn kia hơn một năm nay đã tới tới lui lui rất nhiều lần ở thành Thần Linh, cũng đều chỉ dám đi loanh quanh bên ngoài phủ thành đầu tiên của thành Thần Linh, cũng nên để hắn nhìn thấy bộ dáng của trung tâm thành phố."
Lý Nhị Trụ cười hắc hắc: “Đã rõ, ta gọi người đem bọn họ áp giải lại đây.”
Điền Đường quay đầu đi: “Kiềm chế một chút, đừng dọa bọn họ chạy mất.”
Lý Nhị Trụ lập tức đưa ra động tác tay “OK” : “Đã hiểu.”
Sau khi nhận được cái gật đầu từ Điền Đường, Lý Nhị Trụ lập tức chọn ra người, hùng hổ đi về hướng bờ sông ngăn cách hai bên thế lực, sau khi đã tới cũng không quang minh chính đại đứng đó, mà là lặng lẽ canh giữ ở một bên, an tĩnh chờ Tần Dung Dật cùng Yến Mãn xuất hiện.
Ước chừng qua được nửa ngày thuyền đối diện chèo đến đây, trên thuyền ngoại trừ người chèo thuyền cũng chỉ có Yến Mãn cùng Tần Dung Dật.
Binh lính đứng sát vào bên cạnh Lý Nhị Trụ dò hỏi: “Lý đại nhân, lần này người của bọn họ tới ít hơn rất nhiều so với chúng ta dự đoán, chúng ta điều nhiều người tới đây như vậy có phải có chút chuyện bé xé ra to hay không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận