Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 739 -




Điền Nhị Nữ cũng cười: “Được!”
Cùng lúc đó, Điền Hồng Thảo cũng đã đưa ra quyết định: "Tiểu muội, ta nghĩ kỹ rồi, thêm vào kỹ năng lợi hại nhất của ta đi, năng lực của ta cũng nằm ở chỗ kỹ năng này, dựa vào bản thân khẳng định cũng không học được, những cái khác ta có thể dựa vào học tập để bổ sung, ta sẽ không buông bỏ việc học.”
Trong mấy kỹ năng của Điền Hồng Thảo, lợi hại nhất chính là năng lực "tính toán", cũng bởi vì vậy, lúc nàng đi học, học nhanh nhất cũng là toán học, ngoài ra các loại kỹ năng hàng ngày như khâu vá, tương đối mà nói, nếu năng lực tính toán của nàng có thể tăng lên thêm, quả thật có thể trợ giúp rất lớn đối với công việc của nàng.
Điền Hồng Thảo cùng với Điền Nhị Nữ khác nhau, lúc trước lựa chọn của Điền Nhị Nữ còn trộn lẫn cảm xúc rất phức tạp, Điền Hồng Thảo tuy cũng có chần chừ, nhưng thực tế ở tận đáy lòng cũng không có bởi vì vậy mà do dự.
Điền Đường cũng cảm thấy lựa chọn này cũng tương đối thích hợp, bởi vậy chỉ hỏi lại một lần, liền đem điểm kỹ năng của Điền Hồng Thảo thêm vào năng lực tính toán của nàng.
Sau khi xác nhận đã được cộng thêm, Điền Hồng Thảo cũng đã nóng lòng muốn thử tác dụng của điểm kỹ năng.
Điền Đường nhìn dáng vẻ của nàng, liền cười rồi bảo nàng mang Điền Nhị Nữ đi kiểm tra.
Sau khi hai người rời đi, Điền Đường mới mở giao diện trò chơi ra, xem thông báo về "Triệu Đồ" đã xuất hiện không lâu trước đó.
Nàng thật không ngờ Triệu Đồ cũng đã thông suốt, chỉ hàn huyên với Từ Triết một lát, độ trung thành đã đạt đủ điểm.
Chẳng qua Điền Đường cũng không có ý định lập tức đi tìm hắn, vừa lúc thừa dịp hiện tại thời tiết còn rất tốt, chậm rãi đi dạo bên trong trấn Thần Linh.
Trong khoảng thời gian này cơ hồ mỗi một ngày trấn Thần Linh sẽ có một sự thay đổi, mỗi ngày bá tánh từ các nơi đến trấn Thần Linh đều sẽ là một nhóm tiếp một nhóm, bởi vì những bá tánh này cơ bản đều là người thân của những binh lính, nên không tồn tại vấn đề không có đủ tiền để mua hoặc là thuê phòng ở, cho nên một nhóm bá tánh cơ hồ khi vừa tới trấn Thần Linh, sẽ vào ở bên trong phòng mới.
Của cải phong phú một chút sẽ lựa chọn tiểu viện tinh xảo, nếu tương đối ít một chút, có thể lựa chọn nhà trệt.
Những nhà trệt mới xây này, trên cơ bản lúc Điền Đường kiến tạo sẽ trang bị thêm giường đất chuyên dụng, chăn bông cùng với áo bông tồn kho có rất nhiều trong thị trường giao dịch, bất cứ lúc nào muốn mua cũng đều sẽ có hàng, coi như là củi gỗ, cũng có thể mua được trong thị trường giao dịch, mấy đồng tiền là có thể mua được một bó lớn, đủ để trải qua một mùa đông thoải mái.
Hiện giờ trung tâm trấn Thần Linh đã sớm không còn là thôn Điền gia và trấn Phong Thu của trước kia, ngoại trừ một số ít người còn nhớ rõ hai địa phương này, phần lớn mọi người đều chỉ biết nơi này là trấn Thần Linh, thậm chí hai địa phương như "huyện Khê Lâm" và "huyện Dương Nam", cũng chỉ có một số ít người nhớ rõ.
Đi tới đi lui, Điền Đường lại đi ra ngoài trường học.
Lúc này vừa vặn là giờ học, phần lớn mọi người đều ở trong phòng học để học, một số ít lớp vừa vặn là tiết thể dục, trên sân thể dục cũng có không ít học sinh đang hoạt động.
Ngay khi nàng do dự có nên đi vào hay không, bên trong đã có một người vội vã đi ra, hơn nữa lúc đi cũng hoàn toàn không nhìn về phía trước, vẫn là Điền Đường nhận ra người, nên đã hô một tiếng: "Bùi lão.”
Người tới không phải ai khác, chính là Bùi Phong Bình.
Nghe được thanh âm, Bùi Phong Bình đã ngẩng đầu, dụi dụi mắt, xác nhận người trước mắt chính là Điền Đường, lập tức vui vẻ ra mặt, đưa tay ra kéo tay của Điền Đường, "Vừa khéo, ta định đi tìm ngươi, đi với ta, chúng ta vào phòng làm việc để nói chuyện.”
Điền Đường bị Bùi Phong Bình kéo nên có chút lảo đảo, nếu nàng không đứng vững, chỉ sợ mình sẽ kéo theo Bùi Phong Bình ngã sấp xuống.
Từ điểm này cũng có thể thấy được Bùi Phong Bình quả thật đang rất sốt ruột.
Sau đó khi Điền Đường đi theo Bùi Phong Bình, cũng không thể không cất bước, nhanh chóng đuổi theo kịp tốc độ của Bùi Phong Bình.
Thật vất vả mới đi tới văn phòng, Điền Đường còn chưa thở đều, trong tay đã bị nhét một xấp tư liệu, chính là tư liệu mà lúc trước Bùi Phong Bình vẫn ôm ở trong ngực, hiển nhiên vừa rồi Bùi Phong Bình đã nói mục đích mà hắn đi ra khỏi trường học là vì để tìm Điền Đường, đều là thật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận