Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 934 -




"Đúng vậy, ta muốn tự mình đi gặp Vệ tướng quân." Thạch Hùng trịnh trọng nói, "Năm đó ta bị đưa đến phủ Lâm Xuân, là nhận mệnh lệnh của Vệ tướng quân, sau đó đổ về thành Thần Linh, ngược lại đã liên lụy hắn, là ta thiếu Vệ tướng quân một lời giải thích, thiếu hắn một nhân tình, cho nên ta muốn tự mình đi đến để gặp hắn một lần."
"Hôm nay thiên hạ đều biết Thạch tướng quân làm phản, nếu không cẩn thận mà để bại lộ thân phận, Thạch tướng quân cũng nên biết hậu quả.” Điền Đường nhắc nhở, rồi chăm chú nhìn hắn, "Thậm chí có thể lần nữa liên lụy đến Vệ gia, mang đến cho Vệ gia tai ương ngập đầu."
Vệ gia vẫn còn, là bởi vì không có chứng cứ xác thực chứng minh Vệ gia có quan hệ với Thạch Hùng, một khi Thạch Hùng đi gặp Vệ Kiến Đình mà bị bắt được, người của triều đình liền có được chứng cứ.
Điền Đường vừa nói, Thạch Hùng quả nhiên đã do dự.
Hắn muốn đi gặp Vệ Kiến Đình, nhưng hắn cũng biết rất rõ điều mà Điền Đường nói là sự thật, một khi chuyện hắn đi gặp Vệ Kiến Đình bị phát hiện, triều đình vừa vặn sẽ có cơ hội để ra tay với Vệ gia.
Sau khi do dự một lát, Thạch Hùng vẫn cắn răng lắc đầu: "Là ta quá sốt ruột, thiếu chút nữa đã mơ hồ, đa tạ thần sứ đại nhân.”
Nói xong, Thạch Hùng đã xoay người muốn đi.
Điền Đường gọi người lại: "Thạch tướng quân, ta biết ngươi đang quan tâm đến sự an nguy của Vệ tướng quân, nhưng chuyện này cũng không cần Thạch tướng quân tự mình phải ra mặt, nếu Thạch tướng quân lo lắng, ta sẽ phái người đi nói với Lý Nhị Trụ một tiếng, để hắn thay ngươi đi gặp Vệ tướng quân một lần.”
Thạch Hùng quay đầu lại, sau khi kích động lại có chút lo lắng: "Lý Nhị... Đại nhân thật vất vả mới có được sự tính nhiệm của Thích Cố, nếu để hắn đi gặp Vệ tướng quân, sẽ không bại lộ thân phận chứ?"
“Cái này sẽ không.” Điền Đường lắc đầu, “Dựa theo lời Lý Nhị Trụ đã nói trong thư, hiện giờ Thích Cố rất tín nhiệm hắn, hơn nữa đã thật sự coi hắn là quân sư, vừa lúc Vệ tướng quân đến, hắn thay Thích Cố đi gặp một lần cũng là chuyện hợp tình hợp lý, Thạch tướng quân đối với hắn cũng tương đối quen thuộc, hẳn là biết phong cách của hắn, trong trường hợp đó, hắn hoàn toàn có thể đảm nhiệm thân phận, tuyệt đối sẽ không dễ dàng để bại lộ.”
Thạch Hùng nghĩ đến Lý Nhị Trụ lúc trước mình nhìn thấy ở phủ Lâm Xuân, không thể không thừa nhận Lý Nhị Trụ ở phương diện nằm vùng này quả thật cũng có thực lực xuất chúng, hắn gật đầu, tán thành với lời mà Điền Đường đã nói: "Quả thật, nếu như là hắn, quả thật cũng có thể làm cho người ta không sinh ra sự hoài nghi.”
"Thạch tướng quân viết phong thư đi, ta nghĩ biện pháp gọi người đưa tới trong tay của Vệ tướng quân, nếu Thạch tướng quân lúc trước cùng với Vệ tướng quân có quen biết, hẳn là sẽ có một ít ám hiệu chỉ có hai người các ngươi biết, hiện giờ trạng thái của Vệ tướng quân, có lẽ cũng chỉ cần một câu hứa hẹn mà thôi."
Vệ Kiến Đình đến đây, là mệnh lệnh của Hoàng thượng, theo ý Hoàng thượng, hắn chính là muốn nhìn Vệ Kiến Đình thống khổ, trạng thái của Vệ Kiến Đình càng giống như phạm nhân bị giam cầm, cũng nhất định sẽ phái người canh gác nghiêm ngặt, khuôn mặt như Thạch Hùng xuất hiện ở bên cạnh Vệ Kiến Đình, nhất định sẽ rất dễ bị chú ý.
Do Lý Nhị Trụ đã đạt được sự tín nhiệm của Thích Cố mà ra mặt, sẽ càng dễ dàng nhìn thấy Vệ Kiến Đình, cũng càng dễ dàng đem tin tức của Thạch Hùng muốn truyền đạt truyền tới trong tai Vệ Kiến Đình.
Thạch Hùng cũng biết đây mới là phương pháp tốt nhất, nên đã lập tức gật đầu đồng ý.
Hắn thậm chí cũng không có trở về, trực tiếp ở chỗ Điền Đường, trước mặt Điền Đường mà viết xuống một phong thư ngắn gọn, nội dung ở bên trong cũng rất đơn giản, nếu như không phải người đặc biệt chú ý, cho dù phong thư này bị người ta nhìn thấy, cũng sẽ không khiến cho ngưởi khác có bất kỳ sự hoài nghi nào.
Điền Đường lần này cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp gọi người đem thư của Thạch Hùng gửi đi.

“Vệ tướng quân không hổ là Vệ tướng quân, đã đến lúc này, lại còn dám chọc hoàng huynh tức giận.” Quảng An Vương đi vào trong phòng giam giữ Vệ Kiến Đình, trong mắt còn mang theo vẻ mặt như cười như không, “Chỉ là lần này hoàng huynh lại giữ lại mạng cho Vệ tướng quân, thật đúng là ngạc nhiên.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận