Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 770 -




Quận chúa Minh Tâm hơi giật mình, suy tư một hồi lâu, ánh mắt nhìn về phía trường học đang dần truyền đến tiếng đọc sách: "Tiểu cô nương kia là một nữ hài tử?"
"Trấn Thần Linh đối xử bình đẳng, bất kể là nam hay nữ đều được đi học, đều có thể đến trường, bồi dưỡng bọn họ, chờ những hài tử này lớn lên, trấn Thần Linh cũng có thể yên tâm giao cho bọn họ." Điền Đường nghiêm túc nói.
"Bao gồm cả nữ tử?" Quận chúa Minh Tâm hỏi: "Ngươi dự định để cho nữ tử làm quan?”
"Tại sao lại không? Nếu có đủ năng lực, nam tử có cơ hội, nữ hài tử cũng nên có." Điền Đường nói một cách đương nhiên: "Con người sinh ra cũng không có bị hạn chế tương lai, con đường trước mắt mọi người tất cả nên có cùng một cơ hội lựa chọn.”
Trong mắt Điền Đường, bình đẳng giới mới là lẽ đương nhiên, ngược lại nàng cũng không tán thành tư tưởng “trọng nam khinh nữ” thời cổ đại.
Quận chúa Minh Tâm lâm vào trầm tư.
Điền Đường cũng không quấy rầy nàng, tiếp tục đi về phía trước.
Tuy rằng thời tiết lạnh, nhưng bởi vì hai người đang đi dạo nên tự nhiên cũng ấm lên, trạng thái Điền Đường cũng chuyển từ lạnh co người đến dần dần thả lỏng.
Quận chúa Minh Tâm còn đang suy tư, chỉ vô thức đi theo sau Điền Đường.
Lúc đi tới một chỗ, đột nhiên trên mặt cảm nhận được một luồng ấm áp, lúc này mới phục hồi tinh thần ngẩng đầu.
"Muốn ăn gì không?" Điền Đường dẫn Quận chúa Minh Tâm đi vào là thị trường giao dịch, đi thẳng tới khu thức ăn chín: "Nơi này rất nhiều thức ăn đã làm sẵn, trên đường tới đây cũng không có cái gì ăn, ta mời ngươi ăn chút gì đó.”
Điền Đường không giới thiệu cụ thể tình hình thị trường giao dịch, mọi người đi theo Quận chúa Minh Tâm đến Thần Linh trấn ai nấy đều trợn tròn hai mắt, thậm chí nhịn không được bắt đầu xì xào bàn tán.
"Đó có phải là xà phòng không?"
"Trời lạnh như vậy, mà nơi này có rất nhiều rau tươi?"
"Mấy thứ này đặt ở chỗ này, không sợ bị người ta trộm sao?"
"Nơi đó có rất nhiều quần áo, hơn nữa toàn bộ đều giống nhau như đúc, thật lợi hại."
"Ngươi xem nơi đó có nhiều sách như vậy, còn có nhiều giấy như vậy, chỗ này phải bao nhiêu bạc đây?"
......
Tuy nhóm nha hoàn hộ vệ của Quận chúa Minh Tâm đều hạ thấp giọng, nhưng sau khi tiến vào thị trường giao dịch, khu này cũng lớn như vậy, lời bọn họ nói cơ bản đều có thể nghe rõ ràng.
Nhưng lúc này, Quận chúa Minh Tâm làm chủ tử hoàn toàn không có ý muốn lên tiếng quát tháo, ngay cả chính nàng cũng nhịn không được nhìn trái nhìn phải, trong lòng ngập tràn tò mò.
Hiện giờ lại nhìn dáng vẻ Quận chúa Minh Tâm, nàng hoàn toàn mất đi vẻ sắc bén và công kích lúc trước, chỉ giống như một nữ nhân bình thường, sinh ra tò mò với những thứ mới mẻ.
Đoàn người nhanh chóng đã đến khu vực thức ăn chín.
Điền Đường lấy ra một tấm thẻ, đưa cho Lý Nhị Trụ: "Đi thuê một ít bát đũa, mỗi người múc một chén cháo thịt, rồi mua thêm chút đồ ăn vặt coi như là trà chiều, lót dạ trước đã.”
Lý Nhị Trụ nhận lấy thẻ, tò mò ngẩng đầu: "Ta có thể dùng được thẻ của thần sứ đại nhân sao? Nếu ta có thể sử dụng nó, vậy có thể thanh toán không giới hạn?”
Điền Đường nhướng mày: "Đây là thẻ dự phòng không ràng buộc thân phận nên ai cũng có thể dùng, ngươi có thể thử có thể thanh toán không giới hạn hay không.”
Lý Nhị Trụ thật sự có chút nóng lòng muốn thử, nhưng vừa nghĩ đến hậu quả làm như vậy, lòng hiếu kỳ lập tức bị tiêu diệt, hắn thấp giọng lẩm bẩm nói: "Thử một chút là vào lồng sắt, ta không ngốc như vậy đâu.”
Nói xong, hắn lập tức sắp xếp người đi lấy bát đũa, chuẩn bị bàn.
Chỉ chốc lát sau, trên bàn trước mặt nhóm người Quận chúa Minh Tâm đặt rất nhiều chén cháo cùng với một ít đồ ăn vặt, cũng không phải đặc biệt tinh xảo, chỉ là một ít mứt trái cây, khoai lang sấy, dưa muối… Có một chút đồ là do Điền Đường làm, cũng có một ít là thu từ tay bá tánh, dù sao mấy thứ này để ở trong chợ giao dịch sẽ không bị hỏng, hầu như có bao nhiêu Điền Đường thu bấy nhiêu, cũng không sợ không bán được trong thời gian ngắn.
Thức ăn lên nhiều hơn, hương thơm ở khu này cũng càng ngày càng nồng đậm, rất nhiều người đều nhịn không được nuốt nước miếng, nhưng bởi vì địa vị mà bọn họ đều không dám tự ý hành động, chỉ là không hẹn mà cùng nhìn lên người Quận chúa Minh Tâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận