Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1139 -




“Vậy...... những đại nhân kia? "Lệ Nương thấp giọng hỏi một câu.
Tiêu Thành hơi cúi người, hạ thấp giọng mở miệng: "Đại nhân thành Thần Linh nói, các ngươi có thể tin tưởng Dương đại nhân, về sau có thể nghe theo lời Dương đại nhân, tình huống hiện tại của huyện Du Thủy đã gần như ổn định, chỉ cần các ngươi không rời khỏi huyện Du Thủy, sẽ không xảy ra chuyện gì, cũng không ai có thể làm gì các ngươi.”
Tiêu Thành nói xong, người Tiêu gia đều đồng loạt trừng to mắt nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập hỏi thăm, trong lúc nhất thời có chút không cách nào tin tưởng lời Tiêu Thành nói là thật.
"Là thật." Tiêu Thành gật đầu, "Nhưng chuyện này các ngươi không cần nói ra, cũng tạm thời đừng nhắc với người khác, ta tiết lộ với các ngươi, là hi vọng các ngươi không cần lo lắng, dựa theo ý của những đại nhân trong thành Thần Linh, bước tiếp theo của huyện Du Thủy là phủ Tuyên Hồ, sau đó là toàn bộ thiên hạ, nếu như các ngươi tiết lộ ra ngoài, tính mạng của cả nhà chúng ta đều sẽ nguy hiểm."
Tiêu Thành nói xong, quay đầu nhìn nữ nhi.
Lỗ tai nữ nhi bị Lệ Nương che lại, sợ nàng nghe được lời ngoài ý muốn tiết lộ ra ngoài, nàng lại không để ý, vẫn ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn hắn.
Mục tiêu của thành Thần Linh là chuyện thiên hạ, cho tới bây giờ đều không có giấu diếm, trên cơ bản người hiểu rõ thành Thần Linh đều sẽ biết một ít, Điền Đường cũng sẽ không hạn chế mọi người thảo luận chuyện này, dù sao đối với thành Thần Linh mà nói, quan trọng không phải là bị người khác biết, mà là người khác không biết.
Nhưng mà nàng cũng biết tin tức như vậy sẽ không lưu truyền quá rộng, dù sao người đi ra từ thành Thần Linh cũng suy nghĩ đến an nguy của mình, cũng sẽ không tiết lộ quá nhiều, đây coi như là ở trong dự liệu.
Thật ra Điền Đường cũng không có nghĩ thông qua phương thức như vậy để tuyên truyền về sự tồn tại của Thần Linh thị cho khắp thiên hạ biết, càng sẽ không hạn chế mọi người tán gẫu cái gì, nếu như nàng muốn hạn chế tin tức về thành Thần Linh, cho dù là một chữ cũng không bị truyền ra.
Cho tới bây giờ Tiêu Thành cũng là nghe được chuyện này từ trong miệng người khác, hắn cũng đúng là hy vọng bảo vệ cha nương thê nhi, nhưng lại sợ mình nói lời không nên, mới cố ý dặn dò.
Lúc này ánh mắt mấy người đối diện đã không thể dùng khiếp sợ để hình dung, hoặc là nói dùng từ kinh hãi sẽ thích hợp hơn một chút.
Trong phòng yên tĩnh một hồi lâu, mới trừng to mắt gật đầu.
“A Thành, ngươi yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ không nói ra.”
“Đúng đúng đúng, chúng ta khẳng định sẽ không nói, cho dù đem đao kề trên cổ chúng ta, chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không nói.”
Sau khi hứa hẹn, tâm tình của người Tiêu gia vẫn thật lâu không thể bình tĩnh lại như cũ, nhưng không biết vì sao, sâu trong nội tâm dần dần an ổn, thật giống như có được nơi để bám víu lấy.

Mấy ngày ăn mừng năm mới này, bất kể là đối với bá tánh thành Thần Linh hay là đối với bá tánh huyện Du Thủy, đều là kỉ niệm vô cùng đáng giá nhớ.
Đặc biệt là những binh lính từng thuộc về thế lực Nhân Vương được cho phép về ăn nhà ăn tết, càng đặc biệt quý trọng những ngày này.
Tiêu gia cũng giống như vậy, chuyện Tiêu Thành đột nhiên trở về này, làm cho Tiêu gia giảm bớt rất nhiều số lần đi lại với người khác, mỗi lần người ta hỏi, đều thấp giọng nói là vì Tiêu Thành, tuy rằng thực tế cũng đúng là vì Tiêu Thành, nhưng ở trong tai người thân bằng hữu, bọn họ là còn đang vì Tiêu Thành chết trận mà cảm thấy bi thống, cho nên một năm này mới không muốn ra cửa.
Mặc dù cũng không có người hạn chế cấm tuyên truyền về thành Thần Linh, nhưng trong ở huyện Du Thủy, tin tức có liên quan đến thành Thần Linh vẫn bị giấu diếm xuống như cũ, ngoại trừ số ít người thân ra, không có ai biết huyện Du Thủy đang từng chút từng chút một trở thành lãnh địa của thành Thần Linh.
Vốn dĩ Điền Cúc Hoa muốn đi tìm Hồng nhi, nếu như có thể, có lẽ có thể đem Hồng nhi cùng người nhà của nàng đều đón lấy, còn cố ý sai người đi hỏi thăm.
Kết quả phát hiện ra bởi vì chuyện của Cát Nguyên, hiện nay phủ nha của phủ Tuyên Hồ cũng một mực bị canh gác nghiêm ngặt, nếu như nàng đi qua ngược lại sẽ làm cho Hồng nhi bị hoài nghi, vì vậy không có đi gặp mặt.
Nàng quả thật có thể hoàn thành việc đưa Hồng nhi ra ngoài, nhưng người nhà của Hồng nhi vẫn ở phủ Tuyên Hồ, nàng vừa đi, chỉ mang một người đi ra thì không khó, mang một nhà vài người cũng không khó, nhưng hiện nay cuộc sống gia đình ở địa phương nào đó đều có rất nhiều quan hệ họ hàng, lúc này Lâm Kim Tự đang hoài nghi Cát Nguyên, Hồng nhi lại biến mất, tông thân nhà nàng chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm, còn không bằng tạm thời không đi hành động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận