Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 78 -




Lúc sắp tiến vào thôn Điền gia, Bạch Quán Chúng cùng Bạch Phục Linh đều đứng lên.
Bạch phu nhân kéo kéo cánh tay hai người bọn họ lại.
“Đứng lên làm cái gì? Để người khác nhìn thấy có khi còn tưởng rằng chúng ta là người chưa hiểu việc đời.”
Bạch Quán Chúng cười kéo Bạch phu nhân, kêu dừng xe ngựa lại, đưa Bạch phu nhân cùng nhau xuống xe ngựa.
Bạch Phục Linh cũng xuống xe ngựa theo, đỡ cánh tay bên kia của Bạch phu nhân.
Bạch phu nhân còn muốn nói thêm gì đó, Bạch Quán Chúng cùng Bạch Phục Linh lại cùng nhau kéo nàng quay người lại.
Giây tiếp theo miệng nàng liền há thành hình chữ “O”.
Những người Bạch gia từng người bước xuống xe phía sau, biểu tình khi nhìn thấy tường chắn màu lam kia hầu như đều giống như Bạch phu nhân.
Lần này có hai người Bạch Quán Chúng cùng Bạch Phục Linh cùng giới thiệu, người của Bạch gia nghe được chuyện về thôn Điền gia từ trong miệng người thân, cơ hồ dễ dàng tiếp thu tình huống của thôn Điền gia hơn so với khi nghe người xa lạ nói.
Cùng lúc đó, giao diện trò chơi của Điền Đường cũng lặng lẽ xảy ra biến hóa.
Lần này mở giao diện của trò chơi ra, nhân số của thôn chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã tăng thêm hai mươi mấy người, từ 118 thành 145.
Con số thay đổi có ý nghĩa nhóm người này thật sự tình nguyện cư trú ở trong thôn Điền gia, nếu không có sự tình nguyện, thì sẽ giống như lúc trước Bạch Phục Linh cùng Bạch Quán Chúng tiến vào, cho dù bọn họ tiến vào thôn Điền gia thì số thôn dân cũng sẽ không phát sinh thay đổi gì.
Sau khi nhìn thấy nhân số thay đổi, Điền Đường liền tìm đến Mai Kỳ, nói hắn mang người của Bạch gia đi đến chỗ nhà gỗ.
Để lại cho người của Bạch gia là dãy nhà gỗ thứ ba, nhà gỗ này được xây xong từ ba ngày trước, sau khi dựng lên không cho thôn dân nào của thôn Điền gia vào ở, mà để lại cho người của Bạch gia không biết bao giờ mới có thể tới.
Mấy ngày trước Điền Đường còn nghe được có thôn dân nghị luận rằng không biết người của Bạch gia khi nào mới đến, không ngờ rằng hiện tại mới qua được mấy ngày người của Bạch gia đã thật sự dắt già trẻ lớn bé tới thôn Điền gia, lại còn có ý định đến định cư hẳn tại thôn Điền gia nữa.
Mười căn nhà gỗ của người Bạch gia giống như loại trước đây, chỉ là lúc Điền Đường dựng lên dãy nhà gỗ này đã đặc biệt chọn kiểu hai bên chia năm năm, sau đó tu bổ con đường ở giữa, chỉ cần bọn họ đồng ý còn có thể xây dựng tường vây, có thể trở thành một hộ nhà dân độc lập chỉnh thể.
Mai Kỳ nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt người của Bạch gia, còn dắt người của Bạch gia đi về nhà gỗ thuộc về bọn họ.
“Các ngươi có nhiều người, nếu yêu cầu về bếp núc không nhiều lắm mà nói, tầng một ở phía dưới cũng có thể làm thành một phòng ở nhỏ.”
Bạch phu nhân đứng ở trên đường giữa hai nhóm nhà gỗ, cúi đầu đi xuống xem.
Từ nhỏ nàng sinh sống ở nơi phồn hoa, trước đây bị bắt dọn đến trấn Phong Thu đã khiến nàng vô cùng khó xử, đột nhiên lại phải dọn đến thôn Điền gia, trong lòng nàng nếu nói không thấy bài xích là không thể nào, nhưng tình hình hiện tại quả thật phức tạp, suy xét rất lâu nàng vẫn là đồng ý, thậm chí trong lòng đã chuẩn bị xong việc phải chịu những ngày tháng khổ cực ở nông thôn.
Nhưng từ khi nàng bắt đầu tiến vào thôn Điền gia, hình như mọi thứ đều khác xa so với nàng tưởng tượng.
Trước mắt nhìn thấy nhi tử của nàng sắp xếp phòng ở, cùng với việc bình yên khi đặt chân lên đất này, thậm chí trong lòng nàng còn có một loại cảm giác như đã trải qua mấy đời.
“Sau này những nhà gỗ này sẽ thuộc về các ngươi, các ngươi có thể tùy ý ở lại, nếu còn có nhu cầu khác có thể tìm ta bất cứ lúc nào.”
“Tên ngươi là Mai Kỳ phải không?” Bạch Phục Linh gọi hắn lại.
“Phải, Bạch tiểu đại phu, chuyện lúc trước ở trấn Phong Thu thật sự rất xin lỗi, ta biết ngươi có lòng tốt, chỉ là bản thân ta không qua được một ải tôn nghiêm kia, Bạch tiểu đại phu quả thật là một người tốt.” Mai Kỳ nhìn Bạch Phục Linh rồi nghiêm túc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận