Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 626 -




“Được.” Trang Vũ nhận lấy tờ giấy, quay đầu nhìn phu thê bên này: “Các ngươi đi theo ta.”
Hai phu thê nhịn không được nhìn nhau, thấy được sự kinh ngạc từ trong mắt của đối phương, nhưng hôm nay bọn họ lại ở đất khách, ngoại trừ đi theo những người phía trước, thật sự không nghĩ được còn có thể làm gì khác.
Phụ nhân ôm chặt hài tử trong ngực, nặng nề gật đầu.
Nam nhân trung niên cũng gật đầu, lúc này mới lái xe ngựa đi theo người ở đây.
Không lâu sau, bọn họ cùng những người khác tập hợp, ngoại trừ bọn họ có xe ngựa ra, còn có mấy hộ gia đình khác cũng có xe ngựa, trực tiếp lái xe ngựa đi, còn lại những người khác ngồi trên xe ngựa của chỗ này.
Xe ngựa của nam nhân trung niên xe ngựa dừng lại cuối cùng, khi rời đi, hắn quay đầu lại nhìn, phía sau lại có người đến đây đăng ký và chờ.
Đến nỗi phía trước...
Xe ngựa càng đi phía trước, vẫn luôn nhìn chăm chú về phía trước, trong lòng hai phu thê càng kinh ngạc.
Cho đến khi đột nhiên ngẩng đầu lên, nam nhân trung niên thấy được tòa thành nổi trên không trung.
“Đương gia!” Phụ nhân khiếp sợ ra tiếng.
“Ta... Ta... Ta không có hoa mắt đúng không?” Nam nhân trung niên bất chấp mình còn lái xe ngựa, một tay nắm chặt dây cương, một tay khác thì dùng sức xoa xoa đôi mắt, cho dù hắn xoa như thế nào, tòa thành trên không ở phía xa vẫn luôn ở đó.
“Thật sự, thật sự, ta cũng thấy được.” phụ nhân liên tục nói.
Hài tử trong ngực cũng mơ màng tỉnh lại, híp mắt vươn đầu ra bên ngoài nhìn xem.
Lúc này, khoảng cách tòa thành trên không với bọn họ càng ngày càng gần, khi bọn họ ở phía dưới. thậm chí có thể nhìn thấy hoa tươi đang nở rộ bên ngoài tòa thành trên không.
“Cha, nương, đó là nơi ở của Thần Tiên!”
Tiểu hài tử đột nhiên lớn tiếng nói ra, không chỉ có hai phu thê nghe được, còn có những người trên xe ngựa phía trước cũng nghe thấy.
Trong số bọn họ cũng có người đã chú ý trước, nhưng vì quá mức khiếp sợ cùng không thể tin được, bọn họ vẫn luôn kìm nén sự kinh ngạc trong lòng.
Cũng có vài người phía trước đang đắm chìm trong đau buồn khi phải rời xa nhà nên không có chú ý điều bất thường ở phía trước.
Sau khi tiểu hài tử cất tiếng, mọi người phía trước rốt cuộc không có cách nào giữ được bình tĩnh nữa, bắt đầu mồm năm miệng mười nghị luận, tiếng nói sôi nổi thảo luận với nhau, bọn họ cũng ít nhiều xua tan sự sợ hãi trong lòng, trong lòng dâng lên niềm vui sướng.
Đội xe ngựa đi ra khỏi đường lớn, rẽ vào một góc phố đi về phía chỗ ở tiểu khu bên kia. Đến khi đội ngũ dừng lại, mọi người đi xuống xe ngựa, nhiều ánh mắt vẫn không nhịn được nhìn về phía tòa thành trên không.
“Nơi này là trấn Thần Linh.” Trang Vũ đi xuống xe ngựa, bình tĩnh lên tiếng, “Nếu các ngươi đồng ý, trước tiên có thể ở lại trấn Thần Linh mấy ngày, đến lúc đó có thể lựa chọn rời đi, hoặc là đăng ký trở thành người của trấn Thần Linh.”
“Đại nhân, trấn Thần Linh thật sự có thần linh sao?” Trong đám người có người không nhịn được hỏi.
“Đúng vậy, thần nữ thương tiếc bá tánh trên đời này chịu khổ, đặc biệt thành lập trấn Thần Linh, để bá tánh chịu đủ các loại chiến tranh tra tấn có chỗ dung thân, các ngươi vừa lúc có 8 hộ gia đình, có các nhà ở ở đây, một hộ có thể vào ở một phòng, nhà có thể thuê hoặc mua, sau khi mua nhà ở sẽ cấp chứng nhận quyền sử dụng nhà ở...”
Hai ngày qua ở trấn Thần Linh có quá nhiều chuyện, không chỉ có việc ở huyện Dương Nam, còn quan tâm đến việc định cư của mỗi bá tánh từ phủ Lâm Xuân đến huyện Dương Nam, cho nên ở trong trấn Thần Linh, ai có thể phái ra làm việc đều phái ra làm, Trang Vũ cũng là một trong số đó.
Kể từ khi nàng đến trấn Thần Linh, vẫn luôn đắm chìm trong việc học, thật sự là không am hiểu nói chuyện với mọi người, lúc này nói về trấn Thần Linh cũng chỉ là máy móc lặp lại hoàn toàn những lời nói lúc trước người khác nói cho nàng.
Nhưng dù vậy, nghe nàng nói như vậy trong lòng nhiều bá tánh cũng đã kích động và vui vẻ, chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủn, mọi người đã đem vứt bao đau buồn phải xa nhà ở sau đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận