Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1156 -




Chương 1156:
Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thường thường so với dệt hoa trên gấm càng làm cho người ta khắc sâu trong ký ức, tuy rằng hiện tại địa vị của Hạ Tùng Dương đã rất cao, nhưng dù sao hắn vẫn là Nhiếp Chính Vương, không có chân chính đi tới vị trí trên vạn vạn người, nếu bọn họ bày mưu tính kế có thể làm cho địa vị của Hạ Tùng Dương leo lên, phần công lao này cũng chắc chắn theo bọn họ cả đời.
Hạ Tùng Dương thoáng cụp mắt, che đi cảm xúc rất nhỏ trong mắt, lần thứ hai ngước mắt lên, trong mắt hắn tràn đầy thành khẩn: "Thật không giấu diếm, bổn vương làm như vậy cũng là vì suy nghĩ cho bá tánh thiên hạ, thiên hạ chia thành ba phần đã lâu, bá tánh cũng bởi vậy mà lầm than, bắt đầu từ Thái Thượng Hoàng, chúng ta liền suy tư làm sao có thể giải cứu bá tánh thiên hạ, thậm chí vì thế không tiếc phát động chiến tranh, nhưng chung quy thế lực ba phương khó phân cao thấp, ngược lại mang đến khốn cảnh cho bá tánh.”
"Mấy năm nay, bổn vương cùng Thái Thượng Hoàng vẫn luôn suy nghĩ nên giải quyết khốn cảnh hiện tại như thế nào, vì giảm bớt sự khốn khổ của bá tánh, những năm này chiến tranh cũng dần dần bình ổn, nhưng cuối cùng vẫn là xảy ra sự cố."
“Thái Thượng Hoàng yêu dân như thế nào trời đất có thể minh giám, nhưng thần linh ông trời phái xuống, lại hết lần này tới lần khác đáp xuống triều đình.”
“Thế nhân đều nói ông trời vô tình, bổn vương lại nói ông trời có tình, ông trời cũng biết bá tánh khốn khổ, mới phái thần linh xuống dưới để tương trợ, nhưng mà hôm nay đạt được thần linh lại là một tiểu tốt không biết tên của phủ Lâm Xuân, vì hiểu rõ cứu thiên hạ, bổn vương mới muốn đoạt lấy thần linh.”
Hạ Tùng Dương nói từng câu, các mưu sĩ bị nhốt trong lồng sắt đều nghe lời của hắn vào trong tai, nghe hiểu ý mỗi một chữ, nhưng những lời này đặt cùng một chỗ, lại có một loại cảm giác không biết nói gì.
Tề Hưng Văn đứng ở phía sau Hạ Tùng Dương thấy rõ vẻ mờ mịt trên mặt mọi người, chủ động tiến lên một bước, thuật lại từng chuyện xảy ra ở thành Thần Linh.
Cho đến lúc này, mọi người mới nghe rõ ý của Hạ Tùng Dương.
Một biểu hiện khiếp sợ xuất hiện trên khuôn mặt của họ.
“Cái này...... Trên đời này thật sự có thần linh sao?”

Tin tức về thành Thần Linh khiến một đám mưu sĩ đều phải trầm tư, cũng bởi vậy mà dần dần quên đi chuyện bọn họ còn đang bị nhốt trong lao.
Hoặc là cố ý quên đi.
Mưu sĩ được chọn tiến vào phủ Nhiếp Chính Vương đều là trải qua chọn lựa kỹ càng, cái khác không nói, chỉ nói đến phương diện độ thông minh, có thể nói là một người so với một người còn thông minh hơn.
Từ khi bắt đầu tiến vào vương phủ, tất cả mọi người đều không làm chính sự, mỗi ngày ngoại trừ chép sách vẫn là chép sách, trong hoàn cảnh như vậy, ngoại trừ ngày càng phiền não ra, trong lòng mọi người ít nhiều cũng có chút dự đoán, đó chính là muốn được Hạ Tùng Dương tín nhiệm cũng không có dễ dàng như vậy.
Đồng thời bọn họ cũng đều rõ ràng, đứng ở bên cạnh Hạ Tùng Dương cũng có nghĩa là tương lai thăng chức rất nhanh.
Mà lúc này đây, vừa vặn chính là cơ hội tốt có thể đứng ở bên cạnh Hạ Tùng Dương.
Hạ Tùng Dương chủ động tiết lộ cho bọn họ tin tức về thành Thần Linh, tiết lộ sự tồn tại của Thần Linh, có nghĩa là hắn đã có ý định muốn đoạt thành Thần Linh, cũng là Hạ Tùng Dương chủ động bước ra bước đầu tiên.
So sánh với tin tức thần linh, chỉ là giam giữ bọn họ ở chỗ này tựa hồ cũng không tính là gì.
Bọn họ là mưu sĩ, sự vụ hằng ngày chính là bày mưu tính kế cho chủ tử, Hạ Tùng Dương muốn chính là thành Thần Linh, muốn chính là thiên hạ, bọn họ cũng cần có năng lực tương ứng, vào lúc này ai có thể thay Hạ Tùng Dương nghĩ ra phương pháp lấy được thành Thần Linh, người đó có thể chân chính trở thành thân tín bên cạnh Hạ Tùng Dương.
Mà đạt được thần linh, cũng có nghĩa là bước đầu tiên có được thiên hạ.
Tương lai Hạ Tùng Dương đi lên ngôi vị hoàng đế, bọn họ chính là công thần lớn nhất.
"Vương gia, chuyện liên quan đến thần linh là truyện trọng đại, chúng ta cần nghiêm túc suy nghĩ, có thể thỉnh Vương gia sai người chuẩn bị một ít giấy bút được không, chúng ta có thể tùy thời viết suy nghĩ trong lòng của mình ở trên giấy, chế định phương pháp ứng phó hoàn thiện với thành Thần Linh." Dương Thái Hoa chủ động nói.
Hạ Tùng Dương nhìn hắn một cái, trong mắt hiện lên vài phần thưởng thức, ngồi xổm trong chốc lát hắn cười nói: "Cũng tốt, bổn vương sai người an bài cho chư vị các phòng khác nhau, để chư vị có thể thanh tịnh viết ra phương pháp đối phó, nếu như ai có thể nghĩ ra phương pháp đối phó tốt nhất, bổn vương sẽ trọng thưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận