Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1055 -




Điền Đường nói xong, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía La Vũ Cầm.
La Vũ Cầm cũng có chút kinh ngạc.
Điền Đường cũng nhìn về phía nàng: “Ta đã chú ý ngươi, ngươi tên là La Vũ Cầm, trước đó không lâu vừa mới thi đậu xưởng dệt, hiện tại nghỉ việc ở xưởng dệt để làm y tá.”
“Ta…ta…” La Vũ Cầm lắp bắp, nghẹn vài lần cũng không nhịn được nên nói cái gì, ngược lại là đem khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, không khỏi cúi đầu, cả người đều có vẻ có chút co quắp.
“Ta khen ngươi đấy.” Điền Đường nhìn dáng vẻ của nàng, cũng không thừa nước đục thả câu, chủ động mở miệng, "Lời ngươi nói lúc trước, ta đều đã nghe được, mỗi người đều có mục tiêu theo đuổi không giống nhau, có người theo đuổi sự ổn định, có người theo đuổi kích thích, cũng có người theo đuổi sở thích, ta cảm thấy cao hứng khi ngươi đã vì thứ mình thích mà lựa chọn theo đuổi đến cùng."
La Vũ Cầm theo bản năng ngẩng đầu: “Thật… thật sự?”
"Đương nhiên là thật." Điền Đường mỉm cười, "Tuy nhiên bây giờ vẫn chỉ là bước đầu tiên, sau đó ngươi rốt cuộc có thể thật sự ở lại hay không, còn phải xem sự cố gắng của ngươi, cho dù ngươi có dũng khí làm ra quyết định như vậy, ta cũng thật sự cao hứng, nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng ta sẽ mang theo tâm tư trong chuyện chọn người này."
La Vũ Cầm có chút sửng sốt, nhưng rất nhanh đã phục hồi tinh thần, lập tức đứng thẳng nghiêm túc gật đầu: “Thần sứ đại nhân, ta sẽ cố gắng thật tốt, nhất định dựa vào năng lực của mình thi đậu y tá, tuyệt đối sẽ không để cho Thần sứ đại nhân thất vọng.”
Điền Đường gật đầu, ánh mắt mang theo ý cười đảo qua mặt nàng, lại rơi vào trên người những người còn lại: “Phía trước có một câu ta nói sai, cũng không phải người có thành tích tốt đều ở nhà xưởng, mà là chiếm tiên cơ, trước mắt mà nói người có thành tích tương đối tốt phần lớn đều ở trong nhà máy.”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trên mặt ít nhiều mang theo vài phần mờ mịt.
Điền Đường tiếp tục nói: “Hiện tại thành tích chênh lệch cũng không có nghĩa rằng sau này cũng chênh lệch, học tập là thời khắc đều đang tiến hành, mỗi ngày ngươi học thêm một canh giờ, sau thời gian dài, nội dung kiến thức ngươi học được tự nhiên sẽ nhiều hơn, có lẽ là một năm hai năm, hoặc ba năm năm, thậm chí tám năm mười năm, chênh lệch này sẽ bị kéo rất lớn, tương lai rốt cuộc như thế nào, kỳ thật vẫn nắm giữ ở trong tay các ngươi.”
Sau khi nàng nói xong, trong đám người có người chần chừ giơ tay lên.
Điền Đường nhìn người giơ tay: “Bạn học giơ tay kia, ngươi có ý kiến gì cứ nói thẳng đi.”
Trong đám người lập tức nhường ra một con đường, để lộ người giơ tay ra, đối phương là một nữ tử nhìn vô cùng gầy yếu.
Nữ tử nhìn qua rất sợ hãi, nhưng nàng vẫn cố lấy dũng khí, hít sâu vài lần rồi dùng thanh âm lớn nhất nói: “Thần sứ đại nhân, sau này chúng ta học tốt, cũng có thể…cũng có thể đi nơi khác sao?”
Nàng vừa nói ra, bên cạnh có người khẽ than thở: “Có được chọn hay không còn chưa chắc, lúc này nghĩ có phải hơi sớm không.”
Nữ tử nghe nói như thế, một chút dũng khí vừa có lập tức tiêu tán, hơi cúi đầu.
“Ngẩng đầu ưỡn ngực.” Điền Đường nhìn nàng, khi đối phương đột nhiên rùng mình, ngẩng đầu lên, nàng nghiêm túc nói, "Vấn đề này của ngươi hỏi rất hay, lúc này nếu ngay cả chính ngươi cũng cảm thấy mình hỏi vấn đề không nên hỏi, vậy bước đầu tiên ngươi đã thua rồi."
Nữ tử dừng một chút, lại ngẩng đầu, lồng ngực cũng thẳng lên một chút.
Mà người lúc trước thấp giọng luống cuống, cúi đầu lặng lẽ trốn sau lưng đám người.
Trong mắt Điền Đường mang theo vài phần ý cười: "Ngươi đã muốn biết đáp án vấn đề này như vậy, thì ta có thể nói cho ngươi biết ở chỗ này, mỗi người trong thành Thần Linh, đều có cơ hội được lựa chọn, mục đích thần nữ và ta bồi dưỡng các ngươi là vì xây dựng thành Thần Linh, cho nên chỉ cần các ngươi vì thành Thần Linh phát triển lực lượng, dù cho chỉ là lực lượng nhỏ bé không đáng kể, đều đã đạt thành mục đích ta bồi dưỡng các ngươi, mặc kệ là y tá hay là công nhân, thậm chí là bất kỳ một phần công tác nào, chỉ cần ngươi muốn, đều có thể đi, bao gồm cả ta, không ai có thể ngăn cản ý nghĩ của ngươi.”
Điền Đường nói xong, nữ tử ngẩng đầu lên, trịnh trọng gật đầu: “Vâng!”
Điền Đường chuyển hướng, sau đó dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trên mặt lại lộ ra mỉm cười, “Tuy nhiên không thể làm chuyện tổn thương thành Thần Linh, hơn nữa chuyện ngươi làm cũng không thể làm tổn thương đến người khác.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận