Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 435 -




Người ghi chép nhìn hắn trong chốc lát, cũng có chút kinh ngạc, chẳng qua là rất nhanh sau đó hắn liền nghiêm mặt bảo Lý Nhị Trụ đi vào bên trong: "Ngươi vào đi, cầm theo cái này."
Đối phương đem một tấm bảng rồi nhét vào trong tay của Lý Nhị Trụ.
Lý Nhị Trụ cúi đầu nhìn thoáng qua, mặt trên có viết một chữ "Văn", hiển nhiên hắn đã trở thành người ở dưới trướng của Văn Bình.
Lúc ngẩng đầu, hắn vẫn để lộ ra vẻ mặt ngơ ngác như cũ: "Đại nhân, ngươi muốn ta đi đâu vậy?
Đối phương có chút không kiên nhẫn: "Kêu ngươi đi vào thì liền đi vào, nói nhiều như vậy để làm cái gì chứ, sau khi đi vào thì đưa bảng hiệu cho người ở bên trong, tự nhiên sẽ có người dẫn ngươi đi đến nơi cần đến, thứ không nên hỏi, ngươi không cần phải hỏi quá nhiều."
“Ta đã biết, đại nhân.” Lý Nhị Trụ xoay thẻ bài trong tay của mình, sau đó liền bình tĩnh đi vào bên trong.
Trà Trộn vào trong quân đội của Văn Bình cũng chỉ là bước đầu tiên, quan trọng nhất chính là leo lên được vị trí ở trên.
Khóe miệng của Lý Nhị Trụ cũng đã để lộ ra một ý cười, hắn quả nhiên vẫn thích đi gây chuyện, vừa nghĩ tới chuyện hắn có thể leo lên vị trí cao mà Văn Bình không hề hay biết, chuyện này cũng có thể khiến cho tâm tình của hắn cũng đã trở nên rất sảng khoái.
Đáng tiếc duy nhất chính là trong khoảng thời gian này hắn vẫn không thể nào đi đến học đường để học tập được.
Thành tích của hắn sẽ không vì thế mà tụt lùi chứ?.
Lý Nhị Trụ cúi đầu suy nghĩ, hắn cảm thấy tốt nhất vẫn nên ôn tập lại những kiến thức trước kia, cũng không thể vì một phủ Lâm Xuân mà bỏ bê chuyện học tập.
“Ngươi tên là gì?”
“Đại nhân, ta tên là Lý Nhị Trụ.”
“Ừ, ngươi đi theo ta, tất cả những người vừa tới đây đều phải bắt đầu từ tiểu binh thấp nhất. Ta nghe nói ngươi rất khỏe, vậy thì ngươi hãy đi dọn đồ trước đi."
“Vâng, ta biết rồi, đại nhân.”
Huyện Dương Nam.
“Tin tức của Lý Nhị Trụ cũng đã truyền đến, hắn nói là hắn đã trà trộn vào đó thành công.” Từ Triết mở thư ra, sau đó liền đặt sang một bên.
"Thực ra chuyện này cũng không khó, Văn Bình thì thiếu người, Lý Nhị Trụ thì lại có khí lực rất lớn, muốn trà trộn vào tất nhiên cũng rất đơn giản, quan trọng nhất là hắn có thể từng bước một mà leo lên vị trí ở phía trên được hay không." Lâm Thành Phúc nói, "Với năng lực của hắn, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, nếu leo lên vị trí ở phía trên cũng không phải chuyện gì khó."
"Hắn là một người rất am hiểu việc kết giao," Điền Đường nhìn Lâm Thành Phúc, "Ngươi đã quên tình huống Lý Nhị Trụ lúc còn ở trấn Phong Thu rồi sao?"
“Cũng đúng.” Lâm Thành Phúc lúc này mới nhận ra, "Ở cùng với hắn thời gian dài như vậy, ta cũng đã quên mất lúc trước hắn đã từng là một tên lưu manh ở trấn Phong Thu.”
"Lưu manh?" Từ Triết tới muộn, không hiểu rõ chuyện của Lý Nhị Trụ, nghe vậy thì có chút kinh ngạc.
Lâm Thành Phúc kể lại đơn giản tình huống của Lý Nhị Trụ, không những vậy Lâm Thành Phúc còn nhấn mạnh việc Lý Nhị Trụ từng giễu võ giương oai thế nào ở trấn Phong Thu.
Một Lý Nhị Trụ, một Vương Trường, chính là hai đại thủ lĩnh của bọn lưu manh ở trấn Phong Thu lúc ấy, chẳng qua là sau khi Vương Trường đến trấn Thần Linh liền rơi vào trại của Lý Nhị Trụ, tự nhiên cũng bị Lý Nhị Trụ quản lý, nhất định cũng phải nói về năng lực lãnh đạo, Lý Nhị Trụ so với Vương Trường vẫn mạnh hơn một chút.
Từ Triết lúc này mới hiểu rõ mọi chuyện: "Thì ra tất cả mọi chuyện là như vậy, nếu như hắn có tính cách như vậy, thì lần này khi hắn đi đến phủ Lâm Xuân, chúng ta cũng có thể yên tâm, dù sao hắn cũng đã có quá khứ như vậy, nhờ trấn Thần Linh có quy tắc của riêng mình, nếu không hắn cũng đã trở nên vô pháp vô thiên, lần này hắn đến phủ Lâm Xuân, chúng ta có lẽ càng nên lo lắng cho sự an nguy của người khác hơn là hắn.”
Lâm Thành Phúc cũng rất yên tâm về Lý Nhị Trụ, sau khi trò chuyện một chút, hắn cũng chỉ có thể tạm thời buông chuyện này xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận