Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 71 -




Bạch Phục Linh thấy cha hắn đã hơi động lòng, vội thừa dịp rèn sắt khi còn nóng: “Cha, ta không nhiều lời với người nữa, người chỉ cần theo ta đến thôn Điền gia một chuyến sẽ biết được tình hình của thôn Điền gia. Nếu người tới xem qua mà vẫn không bằng lòng, ta tuyệt đối không nói hai lời thêm nữa.”
“Thôn Điền gia thật sự tốt như vậy sao?” Bạch Quán Chúng nhìn Bạch Phục Linh, nghi ngờ hỏi: “Ngươi chỉ tới đó một chuyến, tại sao lại có ý nghĩ như vậy?”
“Cha, người chỉ cần nói một câu thôi, đi hay không?” Bạch Phục Linh tin tưởng vững chắc cha hắn cũng không thể có khả năng chống cự với sự hấp dẫn của thôn Điền gia nên đã lựa chọn cách nói chuyện thẳng thắn.
“Đi, ta cũng muốn nhìn xem xem thôn Điền gia kia rốt cuộc có gì hấp dẫn mà lại khiến cho ngươi phí công phí sức lớn đến vậy để thuyết phục ta!”
Điền Đường không biết tình huống ở trong trấn Phong Thu, nàng đang mải chuẩn bị mở rộng thôn Điền gia.
Phạm vi khu vực an toàn của nàng là 10km vuông, phạm vi mở rộng hiện tại đã là 7km vuông, chỉ còn lại 3km vuông nữa.
Sự khác biệt lớn nhất giữa thôn Điền gia và trấn Phong Thu là giao thông ở bên thôn Điền gia rất bất tiện, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề giao thông của thôn Điền gia thì có thể để thôn Điền gia hoàn toàn thay thế cho trấn Phong Thu.
So với thành trấn đã xây đắp thành hình như trấn Phong Thu, nàng càng thích khai thác những địa phương vốn còn hoang tàn vắng vẻ không có người ở. Thứ nhất nàng có thể tùy tiện lập kế hoạch ở trong khu vực này, thứ hai nàng cũng có thể tránh những xung đột với người dân bản địa.
Cũng may mật độ dân cư thời đại này còn nhỏ, nên cho dù một địa phương như thôn Điền gia cũng chỉ là một nơi hẻo lánh chứ không phải chốn rừng già hoang vắng. Nếu như thật sự là vậy thì cho dù có là nàng cũng không thể không đi tìm một khu vực mới để tiến hành mở rộng.
Sau khi vật liệu nhà gỗ đầy đủ, Điền Đương xây dựng một dãy nhà gỗ mới trên cơ sở dãy nhà gỗ ban đầu, sau đó dùng [Đường đất bằng] nối liền hai bên nhà gỗ, như vậy thì khi đi lại giữa hai dãy nhà, cho dù gặp phải trời mưa cũng không cần lo lắng mặt đất dưới chân trở nên lầy lội.
Lần này khi nhà gỗ bắt đầu xây dựng, thỉnh thoảng dân làng vẫn tới ngóng xem, đặc biệt là bên phía mười căn nhà gỗ đã bắt đầu có người ở, sau khi cảm nhận được nhiệt độ trong ngôi nhà thì dân làng bắt đầu ghét bỏ với những ngôi nhà kiểu cũ không che được gió.
Thậm chí các hộ gia đình ở thôn Điền gia cũng bắt đầu thì thầm suy tính xem mình có nên gom góp một chút để cùng nhau vào trong nhà gỗ ở hay không.
Thôn Điền gia có tổng cộng hơn ba mươi người, bảy người trong thôn Điền gia đã vào ở nhà gỗ, phần lớn những người còn lại đều là những người già, những người phải chăm lo con nhỏ, một khi vào sống trong nhà gỗ, áp lực đè lên bọn họ sẽ rất lớn.
Khi những người này còn chưa đưa ra được ý tưởng thì Điền Đường đã chủ động đưa ra ý kiến thay. Vừa lúc trong số những hộ dân còn lại, có năm hộ gia đình ở ngay gần cửa thôn. Những người này có thể dùng cách thức hoán đổi, đổi căn nhà gỗ ban đầu của mình thành nhà gỗ mới.
Diện tích căn nhà ban đầu của thôn Điền gia lớn hơn một chút, nhưng chủ yếu đều là nhà một tầng, đổi căn nhà một tầng lớn hơn sang một căn nhà hai tầng, rốt cuộc chọn lựa như thế nào đều phải do dân làng tự mình làm chủ.
Hai trong số năm gia đình đó là người già, ba gia đình còn lại là nhà có con nhỏ.
Sau một hồi do dự, tất cả đều lựa chọn đồng ý.
Cứ như vậy, năm căn nhà gỗ có hai mươi mấy người vào ở, năm căn nhà ở vị trí cửa thôn ban đầu, Điền Đường cho người phá dỡ hẳn, sau đó xây đường ở trên đây, sự khác biệt giữa thôn Điền gia cũ và thôn Điền gia mới cứ vậy đã được hình thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận