Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 145 -




Cũng có một ít hạt giống thượng hạng, nếu có thể quay được, cũng có thể giúp cho thôn Điền gia có thêm một ít đồ ăn ngon, tuy so với xe buýt cùng nhà kho cũng vẫn kém hơn một chút.
Còn có [đường nhựa], cái này cũng là kỹ năng kiến tạo, tốt thì tốt, chỉ là công dụng cũng không khác nhiều so với [đường đất bằng] cho lắm, thôn Điền gia phát triển ngắn hạn, còn không cần dùng đến [đường nhựa], coi như quay được cũng chỉ có thể tạm thời gác lại.
Rốt cuộc cái gì mới thực sự tốt đây?
Điền Đường tròn mắt nhìn, lúc này nàng cảm thấy cái này rất tốt, nhưng một lát sau nàng lại cảm thấy cái kia tốt hơn một chút.
Nàng suy nghĩ thật lâu, đột nhiên cắn răng một cái, liền ấn nút [Quay].
Nữ thần may mắn phù hộ!!!
Kim quay chạy từ nhanh đến chậm dưới ánh mắt chăm chú của Điền Đường.
Cuối cùng, phần thưởng cũng đã được quay ra.
[Chúc mừng người chơi nhận được phần thưởng (Lợn nái mang thai)*1]
Điền Đường ngồi ở trên giường, nhìn phần thưởng trước mắt, nàng khẽ dụi dụi mắt của mình.
Sau khi nhìn chằm chằm một lúc, nàng lại dụi dụi mắt thêm một lần nữa
Hả?
Ừmmm!!!!
Nhiều phần thưởng như vậy, nhiều phần thưởng làm cho nàng rung động như vậy, kết quả đây là cái gì?
Lợn nái mang thai là gì???
Điền Đường ngã xuống giường. Nhưng mà giao diện trò chơi cũng di chuyển theo tầm mắt của nàng, vẫn hiện lên ánh sáng màu đỏ trước mắt Điền Đường.
Nàng còn nhớ rõ hai lần rút thưởng lúc trước, nàng nhớ rất rõ ràng, thời điểm hai lần lúc trước khi xuất hiện phần thưởng, khung phần thưởng chính là màu vàng, đặc biệt hơn là màu vàng vô cùng chói mắt, nhưng là lần này lại không như vậy, đã biến thành ánh sáng màu đỏ.
Càng quan trọng hơn là, hai lần trước đó, một lần là [SSS], lần còn lại là [S], nhưng lần này lại không có chữ cái gì, ngay cả ABCD cũng không có, thật khiến người ta đau lòng mà.
Điền Đường nhìn kho hàng của mình trong trò chơi, phần thưởng vừa mới quay lúc nãy đã ở trong kho hàng nhỏ, cho dù đã cách một lớp màn hình, nàng cũng có thể nhìn thấy bụng của heo mẹ tròn vo.
"A a a a a!!"
"Tiểu muội, ngươi không sao chứ?"
Điền Đại Nữ ở bên cạnh khi nghe được âm thanh, liền quan tâm hỏi.
Điền Đường thở dài một tiếng, bất đắc dĩ ngồi dậy, xoa xoa mặt của mình, nhìn trong kho hàng có heo mẹ: "Ta muốn ăn thịt heo."
"Qua hai ngày nữa, ta đi một chuyến đến trấn, nếu ngươi muốn ta sẽ mua cho ngươi một chút thịt heo?"
Nghe tiếng của Điền Đại Nữ, tâm tình Điền Đường rốt cuộc cũng tốt hơn lúc trước một chút: "Không cần, đại tỷ, ta chỉ tùy tiện nói, bây giờ cũng đã muộn, đại tỷ hay là ngươi cũng đi ngủ đi."
"Vậy ngươi cũng ngủ sớm một chút."
Điền Đại Nữ nói xong, lặng lẽ nói chuyện với Điền Nhị Nữ, "Nhị muội, ngày mai ta đến Bạch gia một chút, ta sẽ nhờ bọn họ lên trấn mua giúp chúng ta một chút thịt heo."
Điền Nhị Nữ xoay người, từ dưới gối đầu lấy ra một cái túi nhỏ, sau đó nàng liền đổ tiền bên trong ra, đặt ở trong tay Điền Đại Nữ: "Cho ngươi."
"Không cần, ta có tiền, số tiền này ngươi cứ giữ lại cho mình đi."
Điền Đại Nữ đem tiền trả lại Điền Nhị Nữ, chỉ là nàng không thể đưa lại cho Điền Nhị Nữ, nàng cũng hiểu những lời mà Điền Nhị Nữ đã nói, cuối cùng nàng cũng chỉ đành đem tiền bỏ vào trong túi của nàng, "Được, tiền của ngươi tạm thời để ở chỗ ta, nếu như tiền mua thịt heo không đủ, ta sẽ dùng tiền của ngươi."
Trên mặt Điền Nhị Nữ cuối cùng cũng để lộ ra nụ cười, nàng kéo chăn phủ lên người của mình: "Ngủ đi."
Sau đó Điền Đại Nữ cũng nằm xuống, nàng cũng nghiêm túc đắp chăn mềm mại lên người.
Hai người nhắm mắt lại ngủ, Điền Đường lại tiếp tục ngồi dậy để xử lý công việc.
Mặc kệ phần thưởng này tốt hay xấu, quay được là tốt, chung quy những thứ đó đều thuộc về nàng.
Vừa vặn thôn Điền gia hiện tại chỉ có gà và vịt. Lúc này đưa tới một con heo nái lớn, cũng có thể bớt cho nàng một chút thời gian, nàng cũng không phải tốn thời gian lên trấn tìm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận