Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1436 -




“Chúng ta đều là vì suy nghĩ cho an nguy của bá tánh, đã nhiều ngày qua, phương bắc cũng có bão cuồng phong tập kích, con thuyền của chúng ta không thể ra biển được, chờ đến khi bão cuồng phong đi rồi, chúng ta mới có thể đi được, còn may chúng ta vẫn tới kịp.” Lỗ Anh nói, quay đầu chỉ vào khoang thuyền: “Vài vị đi vào bên trong nghỉ ngơi đi, chúng ta lại đi một vòng nữa, xem còn có bá tánh nào bị mắc kẹt ở đây hay không, sau đó lại trở về địa phương an toàn.”
“Đa tạ.” Yến Mãn nghiêm túc nói lời cảm tạ.
Tần Dung Dật đứng ở một bên, cũng chắp tay đối với Lỗ Anh.
Lỗ Anh lui về phía sau một bước: “Không dám, việc này là thần sứ đại nhân phân phó, Triệu Vương muốn đa tạ, chờ đến khi nhìn thấy thần sứ đại nhân, hãy đa tạ nàng.”
Hắn chẳng thể nghĩ tới, mình chỉ qua là lại đây đi tuần tra, thế nhưng sẽ gặp được Tần Dung Dật cùng với Yến Mãn.
Khiếp sợ qua đi, hắn cũng có điều kính nể với hai người, rốt cuộc lấy năng lực của bọn họ, cùng với mang theo một vài binh lính, nếu mà bỏ rơi bá tánh ở đây, việc phải rời khỏi đây là dễ như trở bàn tay, nhưng bọn họ lại vẫn muốn ở lại đây đến cuối cùng, chỉ về điểm này, liền đủ để chứng minh Tần Dung Dật xác thật quan tâm đến bá tánh.
Lỗ Anh xuất thân thấp hèn, lúc đầu đến thành Thần Linh là bị bắt lại, mấy năm nay ở thành Thần Linh, hắn gặp được rất nhiều người, cũng gặp qua rất nhiều chuyện, có thể rõ ràng cảm giác được sự khác nhau giữa những người lớn lên ở thành Thần Linh cùng với những người khác.
Tần Dung Dật cùng với Yến Mãn có thể làm được một bước này, trong lòng hắn xác thật rất khâm phục, cũng không dám nhận nhất bái này của Tần Dung Dật.
Sau khi lui về phía sau, Lỗ Anh tiếp tục đi xử lý công việc cứu giúp , mang toàn bộ binh lính ở bên bờ đều kéo lên, hắn cẩn thận xác nhận lại một lần nữa.
Chắc chắn rằng tất cả mọi người đều đã lên thuyền, hắn mới gọi người kéo thang dây trở về, sau đó một lần nữa sử dụng con thuyền, tiếp tục đi vòng quanh khu vực lân cận.
Con thuyền của bọn họ không nhỏ, nếu là có người ở bên bờ, có thể dễ dàng nhìn thấy, người trên thuyền vẫn luôn cầm cái kính viễn vọng nhìn, nếu có nhìn thấy người bị buộc ở lại trên núi gần đó, cũng sẽ lập tức điều khiển con thuyền đi cứu.
Trong vòng này, cứu được hai mươi mấy người, tuy rằng số người được giải cứu không nhiều lắm, nhưng đối với những người được cứu này mà nói, lần được cứu này, chính là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời của bọn họ.
Sau khi người trên thuyền ngồi gần xong, thuyền lớn quay đầu lại.
Thuyền của bọn họ từ thành Thần Linh lại đây, thời điểm trở về không có về thành Thần Linh, mà là dừng lại ở một chỗ cảng phương nam, đưa toàn bộ người trên thuyền xuống, sau đó mới trở lại cảng của thành Thần Linh.
Chờ đến khi Tần Dung Dật cùng với Yến Mãn mang theo người trở lại phủ Gia Tuyền, bọn họ mới biết được việc mà thành Thần Linh làm không chỉ là an bài con thuyền tuần tra vòng quanh bờ biển.
Điền Đường vẫn luôn kiên trì với hứa hẹn lúc ban đầu, thành Thần Linh có được gì, thế lực của Triệu Vương cũng sẽ có, đây là cạnh tranh công bằng.
Lần cơn bão cuồng phong này tới không đột ngột, bọn họ cũng xác thực đã có kế hoạch ứng phó thứ cơn bão siêu cường này, nhưng người có thể di tản đi, nhà cửa lại không thể di tản, sau khi bão cuồng phong thổi quét, ở những địa phương trong phạm vi mà bão cuồng phong quét ngang qua đều tổn thất nghiêm trọng.
Nhà của lúc này chủ yếu lấy gỗ để làm nhà, rễ cây sau khi bị ngâm nước rất dễ dàng bị ăn mòn.
Không chỉ có như thế, quần áo, lương thực, đồng ruộng của bá tánh đều bị tổn thất nặng nề, đối với những bá tánh lấy đồng ruộng làm mạng sống suốt đời đặc biệt mà nói như thế, nước biển là nước có tính kiềm, và ảnh hưởng của việc nấu nước biển không chỉ là thu hoạch trong năm nay, còn có mùa thu hoạch cho những năm sau.
Thậm chí còn có ở một số địa phương, đến bây giờ còn bị nước bao phủ, tuy rằng nước đã rút đi một ít, nhưng việc chờ đợi thời gian cực kỳ gian nan.
Cũng là ở thời điểm này, thành Thần Linh phái người đưa tới đủ lương thực cùng với nhiều nước ngọt, và cùng với binh lính do Tần Dung Dật an bài từ sáng sớm để tái định cư cho bá tánh, giao những thứ này đưa đến trong tay mỗi một bá tánh.
Nghe được tin tức này, Yến Mãn nhẹ nhàng thở ra.
“Bệ hạ, cũng may vị thần sứ kia còn có đạo nghĩa, mặc dù vào lúc này, cũng vẫn không quên lời hứa trước đó, thành Thần Linh có thần nữ che chở, cho dù là ở phương bắc, cũng có vật tư sung túc, hiện giờ có thành Thần Linh hỗ trợ, chắc chắn rằng rất nhanh là bá tánh có thể phục hồi được tinh thần từ bão cuồng phong bị quấy nhiễu, rất nhanh thiên hạ này lại có thể khôi phục được bình yên.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận