Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1207 -




Chương 1207:
Điền Đường cũng nhìn về phía Điền Cúc Hoa.
Điền Cúc Hoa suy nghĩ một chút, bình tĩnh nói: “Một mặt là chuyện trong phủ, còn có một mặt là rất xin lỗi vì lúc trước đánh ngất ngươi, đương nhiên còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, bởi vì nhìn ngươi, ta giống như thấy được mình của trước kia, nhưng ngươi tựa hồ yếu đuối hơn so với ta một chút, cho nên ta mới cho ngươi hai lựa chọn này, người khác nhau sẽ có những lựa chọn khác nhau phù hợp với mình, ta chọn một con đường thích hợp với mình, ngươi cũng có thể lựa chọn một con đường thích hợp với ngươi.”
Nghe đến đó, Điền Đường cuối cùng cũng hiểu được, Điền Cúc Hoa thay vì nói là đang trợ giúp Hồng Nhi, không bằng nói là đang giúp nàng của quá khứ, không phải nàng lựa chọn sai, mà là nàng chọn một con đường mình thích, cho nên nàng cũng muốn cho Hồng Nhi- một người tình cờ gặp một cơ hội.
Điền Đường thu hồi tầm mắt, để Điền Cúc Hoa tự mình thương lượng với người nhà Hồng Nhi.
Điền Cúc Hoa không biết Điền Đường suy nghĩ cái gì, nếu như nàng biết, trong lòng nàng sẽ phi thường cao hứng, nhưng sẽ không kinh ngạc, bởi vì lúc trước người cho nàng cơ hội lựa chọn chính là Điền Đường.
Đối với Điền Cúc Hoa mà nói, thời điểm lúc trước ở trong phủ, nàng liền phát hiện Hồng Nhi giống như đã lựa chọn con đường cam chịu, bao gồm chuyện thành thân này với nàng cũng như ăn cơm, nàng cũng không quan tâm đồ ăn có ăn ngon hay không, mà là quan tâm đồ ăn có thể lấp đầy bụng hay không.
Có phải vì nàng ấy không muốn ăn những món ngon? Đương nhiên không phải, nàng ta chỉ là không có lựa chọn nào khác, dưới tình huống không có lựa chọn, lựa chọn đồ ăn có thể lấp đầy bụng chính là lựa chọn tốt nhất của nàng.
Điền Cúc Hoa muốn thử xem, nếu như cho Hồng Nhi cơ hội đi một con đường khác, nàng sẽ làm ra lựa chọn như thế nào.
Hồng Nhi đang do dự, lúc trước ở trong phủ nàng cùng Điền Cúc Hoa nói qua về chuyện thành thân, khi đó Điền Cúc Hoa nói muốn cho nàng tìm một người tốt hơn so với các gã sai vặt trong phủ, nàng chỉ cho là nàng ấy nói đùa, nhưng lúc này nàng rất rõ ràng thân phận của Điền Cúc Hoa không đơn giản.
Lựa chọn lấy tiền ở nhà tự nhiên là lựa chọn an ổn, có tiền, nàng cũng có thể tìm một người nam nhân thích hợp với nàng, có lẽ có thể tìm được gia đình không kém nhà hôm nay nhiều lắm, vả lại nhà trai không có bất kỳ vấn đề nào về sức khỏe.
Hoặc là nàng có thể dùng số tiền này đi mua cho chính mình một nơi ở, nàng biết bây giờ thành Tuyên Hồ đã không còn là phủ Tuyên Hồ trước kia, nàng có tiền, là có thể sống tốt hơn, hơn nữa không cần quá lo lắng người khác đến cướp đoạt.
Hoặc là từ rất lâu trước đây, nàng đã biết tương lai của mình sẽ như thế nào, cuộc sống ở mỗi độ tuổi, nàng đều rõ ràng.
“Ta...... Nếu như ta đi theo ngươi, ta có thể làm cái gì?” - Hồng Nhi tò mò hỏi.
“Câm miệng, không cho phép nói chuyện!” Nương của Hồng Nhi quay đầu quát lớn hai câu, lại cùng Điền Cúc Hoa nói chuyện, “Ngươi đi đi, chúng ta không hoan nghênh ngươi.”
Điền Cúc Hoa không để ý lời nói của nương của Hồng Nhi, tiếp tục nhìn Hồng Nhi nói chuyện: “Làm gì cũng được, đọc sách biết chữ, dệt vải thêu y phục, trồng trọt trồng rau, mặc kệ ngươi muốn trải qua cuộc sống như thế nào, đều có thể, ngươi có thể lựa chọn con đường ngươi muốn đi, sau đó lựa chọn tìm người như thế nào, có lẽ đối phương không nhất định vinh hoa phú quý, nhưng hắn có thể là ngươi có chí tiến thủ, cũng có thể là người thích cợt nhả, chúng ta tự lựa chọn cuộc sống, tốt hay không tốt, đều do chính mình quyết định."
“Ngươi......”
“Ta đi theo ngươi,” Hồng Nhi lập tức nói, mãnh liệt tiến lên một bước, “Ta muốn theo ngươi đi, ngươi có thể mang ta theo không?”
Nương của Hồng Nhi khiếp sợ nhìn nàng: "Hồng Nhi, ngươi sẽ không sợ nàng lừa ngươi sao? Nương không cho, nếu ngươi đi, cứ coi như không có nương là ta.”
Hồng Nhi nắm tay, quay đầu lại nhìn nương của nàng: “Nương, ta muốn đi ra ngoài nhìn ngắm thử, ta muốn nhìn thử bên ngoài có dáng vẻ gì, mặc kệ bên ngoài là tốt hay xấu, ta đều muốn được xem qua, cho dù trải qua không tốt, ta cũng chấp nhận, ta không muốn ở nhà, bị nương gả cho người ta không thích.”
Nương của Hồng Nhi cẩn thận nhìn thần sắc của Hồng Nhi, nhìn thật lâu, thấy nàng vẫn luôn không có dao động, trong lòng luống cuống, vội vàng nói: “Hồng Nhi, nương không ép ngươi, nương lúc nào thì ép ngươi, lúc trước không phải nương đã nói, có gả hay không do ngươi quyết định, nương còn bảo chính ngươi đi xem đây, ngươi còn nhớ rõ không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận