Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 409 -




Người bị hỏi cũng cảm thấy có chút sửng sốt, sau đó liền cúi đầu nhìn cách ăn mặc của mình, rồi ngẩng đầu lên cười với Từ Triết: "Đúng vậy, vải của xưởng nhuộm cũng đã có, mọi người đều nói rằng chưa từng nhìn thấy màu sắc nào đẹp như vậy, quần áo mới của xưởng may cũng còn chưa ra, chúng ta đã tự mua một ít vải vóc về để làm một ít hoa nhỏ để điểm xuyến.”
“Từ điểm xuyến này dùng cũng không tồi." Từ Triết khen.
Đối phương cười ha hả: "Ta đã nói từ này dùng rất tốt, vậy nên cũng đã cố ý học của Tô lão sư rất lâu, Tô lão sư còn khen chữ viết của ta đã đẹp hơn trước rất nhiều.”
“Vậy lần sau phải tranh thủ thi đậu công xưởng.” Có lẽ là bởi vì khi Điền Đường ở chung với mọi người cũng không gây ra cảm giác khoảng cách quá lớn, cho nên đám người Từ Triết cũng dần dần quen với việc dùng tâm thái bình thường để đối đãi, mà không phải dùng tư thái cao cao tịa thượng.
"Thần sứ đại nhân đã nói sau này tất cả mọi thứ đều có thể có nhà máy, sẽ có nhiều loại nhà máy lớn, đến lúc đó thi vào nhà máy cũng dễ dàng hơn thi vào công xương......"
Đối phương hiển nhiên cũng có rất nhiều lời muốn nói, khi vừa nói xong một đề tài, ngay sau đó lại bắt đầu nói tiếp đề tài khác, ở giữa cũng hoàn toàn không có ý định dừng lại, Từ Triết cũng lẳng lặng lắng nghe, thỉnh thoảng hắn vẫn gật đầu để biểu thị rằng hắn vẫn đang ở đây để lắng nghe
Lại một lát sau, đối phương cũng dần hoàn hồn, mãnh liệt vỗ đùi của mình một cái: "Ôi chao, ta cũng nói quá nhiều, tại vì những ngày này quá tốt, khi trải qua những ngày này, mỗi ngày ta đều sẽ có thêm hy vọng mới, cũng nhịn không được mà cao hứng, một khi cảm thấy cao hứng, liền sẽ nói rất nhiều, Từ đại nhân cũng vừa mới trở về, khẳng định còn có rất nhiều chuyện cần phải làm. Ta cũng sẽ không quấy rầy nữa, nhân tiện, thần sứ đại nhân vẫn đang ở trong trường học, nếu Từ đại nhân muốn tìm thần sứ đại nhân, có thể đến trường để tìm."
Nói xong, hắn liền vội vàng cáo từ với Từ Triết, sau đó liền khiêng công cụ đi làm việc.
Từ Triết cười rồi nhìn hắn rời đi, sau khi bóng lưng của đối phương đã biến mất, hắn mới quay đầu nhìn về phía của lão nhân.
"Lão sư, học sinh trước dẫn lão sư đi an bài chỗ ở tại trấn Thần Linh trước, về chuyện của trấn Thần Linh, lão sư có bất kỳ vấn đề gì, bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi học sinh.”
Từ Triết đỡ tay của lão nhân, rồi đón lão nhân từ trên xe ngựa xuống.
Lão nhân nắm tay của Từ Triết thật chặt.

“Hồ đồ, cái này còn ra thể thống gì nữa!”
Lão nhân đập mạnh cuốn sách ở trong tay xuống bàn, có lẽ là bởi vì tức giận, sau khi lão nhận đập sách xuống thì liền ho khan lên vài tiếng.
Từ Triết vội vàng vỗ lưng của hắn: “Lão sư, xin người đừng tức giận, nóng nảy sẽ không tốt cho sức khỏe.”
“Quyển sách này… Khụ.” Lão nhân giơ tay ra, sau đó liền chỉ vào quyển sách ở trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ tức giận mà nhìn Từ Triết, “Đây chính là quyển sách mà ngươi nói tất cả mọi người đều học theo? Một cuốn sách đơn giản như vậy thôi sao? Ngươi có lừa ta không vậy?”
Từ Triết nhìn lão nhân một cách bất đắc dĩ, sau đỡ liền lão nhân ngồi xuống ở một bên: "Lão sư, xin người đừng nóng giận, có vấn đề gì thì chúng ta từ từ nói, người nói cái gì ta cũng đều sẽ nghe."
Lão nhân hừ lạnh một tiếng: "Hiện tại ngươi đã biết cách đối phó với người khác rồi, sau khi ngươi trưởng thành, so với năm xưa thì đã khéo léo hơn rất nhiều.”
Từ Triết cười khổ, nếu như người trước mắt đổi thành người khác, hắn nhất định sẽ nói lại, nhưng người trước mắt này lại chính là vị lão sư mà hắn tôn kính cả đời này, tình huống ở trước mắt, hắn sợ chính mình nói nhiều lại sẽ chọc cho lão nhân tức giận.
Trong lúc nhất thời, không khí ở trong phòng dường như đã trở nên có chút căng thẳng.
Lúc Điền Đường đi vào nhà, cục diện mà nàng nhìn thấy chính là cục diện như thế này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận