Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 65 -




Hai người họ chỉ là người làm trong y quán, sau khi nghe Bạch Phục Linh phân phó xong xuôi thì lập tức gật đầu, không nói hai lời nhanh chóng rời khỏi thôn Điền gia, đợi ở góc khuất không xa, vị trí như vậy vừa không thu hút sự chú ý, vừa có thể đạt được mục đích chờ đợi của họ.
Bạch Phục Linh nhìn bóng lưng hai người biến mất ở góc rẽ, hắn thở ra một hơi thật dài, rồi xoay người đi về hướng thôn Điền gia.
Dọc theo đường đi, hắn càng lúc càng gặp được nhiều người, sự xuất hiện của hắn đã thu hút không ít sự chú ý của thôn dân, đương nhiên cũng có người nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Sau khi các thôn dân chú ý đến hắn xong, ai lại quay về làm việc của người ấy.
Cứ đi rồi đi khoảng tầm hai ba phút, có người tới gần chào hỏi hắn.
“Bạch đại phu.”
Bạch Phục Linh dừng bước chân, cẩn thận đánh giá người trước mắt: “Ngươi là?”
“Đúng là Bạch đại phu rồi.” Đối phương thấy hắn, nét mặt lập tức tỏ vẻ vui sướng: “Bạch đại phu, lúc trước ta thường đến chỗ ngươi lấy thuốc cho mẫu thân.”
Nghe hắn nói tới đây, Bạch Phục Linh lập tức nhận ra thân phận của hắn: “Ta còn nhớ ngươi, sau khi mẫu thân ngươi khỏi bệnh, nhà ngươi cũng hết sạch của cải, lúc này ta mới bảo ngươi đến thôn Điền gia thử xem. Bây giờ ngươi đã sinh sống ở trong thôn Điền gia rồi sao?”
“Đúng vậy, ta không ngờ Bạch đại phu còn nhận ra ta.” Đối phương càng thêm kích động: “Ta đã muốn lên trấn trên tìm ngươi, nếu không nhờ ngươi, chúng ta không thể nào tới thôn Điền gia được. Chỉ mỗi tội mãi vẫn không có thời gian, bây giờ Bạch đại phu đến đây, nếu rảnh rỗi thì ta mời ngươi ăn một bữa cơm.”
“Không cần không cần.”
Bạch Phục Linh nhớ tới gia cảnh đối phương, liên tục xua tay: “Ta chỉ đến xem thôi, thấy các ngươi sống tốt như vậy, ta đã yên tâm rồi.”
Đối phương cũng có thể đoán được ý nghĩ của Bạch Phục Linh, cười nói: “Thì ra Bạch đại phu nói chưa từng tới thôn Điền gia đúng là sự thật, ta đã nói mà, nếu như trước đó Bạch đại phu đã tới thôn Điền gia, chắc chắn sẽ không đành lòng trở lại trấn, hiện tại thôn dân của thôn Điền gia đều đã quen với cuộc sống nơi này. Bắt lên trấn ngược lại còn không quen.”
Bạch Phục Linh nghe ra hàm ý trong lời nói: “Thôn Điền gia thật sự có thứ tốt sao?”
“Hay là để ta dẫn ngươi đi xem thử nhé.” Đối phương vừa cười vừa nói: “Dù sao thôn Điền gia có tốt hay không, Bạch đại phu nhìn thử là sẽ biết. Nếu như Bạch đại phu ở lại thôn Điền gia, chắc chắn sẽ muốn ở trong nhà gỗ, Thần sứ đại nhân nói, căn nhà gỗ tiếp theo có thể sẽ được xây dựng xong trong vòng năm ngày, chờ ta tích góp đủ tiền, ta cũng sẽ để mẫu thân ta ở trong nhà gỗ.”
Bạch Phục Linh một đường đi theo đối phương vào trong thôn Điền gia, chỉ mới có vài câu nói ngắn ngủi mà trong lòng của hắn đã xuất hiện rất nhiều hoang mang.
Ví dụ như nhà gỗ, chính xác nó là cái gì và tại sao thôn dân lại thích sống trong thôn hơn là chuyển đến một thị trấn nhộn nhịp.
Đi được một đoạn hắn đã tới được [Đại sảnh giao dịch].
Vừa đi đến phía trước đại sảnh giao dịch, hắn đã bị chấn động bởi kiến trúc độc đáo đồ sộ của nơi này, đến khi hắn bước vào cửa lớn của đại sảnh giao dịch, nhìn thấy khắp nơi toàn là những đồ vật thần kỳ, từ “chấn động” không còn đủ có thể miêu tả tâm tình hắn lúc này nữa.
Lúc còn nhỏ, hắn hay đi theo thương nhân bán thuốc đến rất nhiều nơi, tự xưng mình đã gặp đủ loại đồ kỳ dị, nhưng chưa bao giờ hắn có được cảm giác như bây giờ…
Đặc biệt là khi bên trên đại sảnh giao dịch bắt đầu chuyển động giới thiệu đồ vật, bên trong có vô số những đồ vật khiến hắn động tâm.
“Cái này nghĩa là gì?”
“Đó là con số, những ký tự này có thể thay thế số, đó là ‘3’, đó là ‘5’ nếu ta đặt hai chữ số này ở gần nhau sẽ ra được ‘35’.
Ở thôn Điền gia, hầu hết mọi người đều nhận biết được con số này, ta mới tới mấy ngày nhưng cũng đã nhận biết được kha khá. Bạch đại phu thông minh hơn ta, chắc chắn có thể học được nhanh hơn nữa.”
Nói đến con số, giọng nói vị thôn dân mới tới này tràn đầy kiêu ngạo, rất có cảm giác tự hào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận