Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1107 -




Dựa theo cách nói của Lý Nhị Trụ, bọn họ hẳn là bắt không ít thuộc hạ ở dưới trướng Lâm Kim Tự, hết lần này tới lần khác bỏ sót Lâm Kim Tự, hiện tại nghe âm thanh bên ngoài, hẳn là Lâm Kim Tự đã trở lại.
Nàng quả thật muốn động thủ với Lâm Kim Tự, nhưng không phải bây giờ, lúc này đang là thời điểm Lâm Kim Tự mang tâm tư cảnh giác mạnh nhất, hiện tại lại gần, ngược lại sẽ khiến cho hắn hoài nghi, nhất định phải đợi đến khi Lâm Kim Tự cho rằng có thể thả lỏng lại mới động thủ.
Bên ngoài doanh trướng nổi lên một trận lại một trận huyên náo, thẳng đến khi trời sắp sáng mới dần dần bình ổn lại.
Lúc này, Hồng Nhi bắt đầu liên tục ngáp.
Điền Cúc Hoa dứt khoát để cho nàng tựa vào người mình ngủ, chính mình thì vẫn mở to mắt nhìn tình huống bên ngoài, tuy rằng một đêm không ngủ, nhưng lần trước nàng đi theo Du Quân ra ngoài rèn luyện, thậm chí từng có tình huống ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ, hiện tại gặp phải tình huống đột phát như vậy, nàng cũng không cảm thấy buồn ngủ.
Đến lúc sắc trời hoàn toàn sáng lên, bên ngoài lại có thêm một ít âm thanh, cũng có người tới gọi hai người rời giường làm việc.
Điền Cúc Hoa rất nhanh thu thập tốt chính mình, mang theo Hồng Nhi miễn cưỡng khôi phục một ít tinh thần đi ra ngoài làm việc.
Đến doanh trướng của Cát Nguyên, nàng quả thật gặp được Lâm Kim Tự.
So với tình huống hăng hái ngày hôm trước, toàn thân Lâm Kim Tự hiện tại đều viết bất mãn và phẫn nộ, hiển nhiên hành động tiêu diệt hồ phỉ ngày hôm trước rất không thuận lợi.
Hồng Nhi không rõ nguyên do, nhìn thấy cả người Lâm Kim Tự tản ra khí lạnh thì có chút run lẩy bẩy, nàng cẩn thận tiến đến bên cạnh Điền Cúc Hoa, kéo kéo tay áo của nàng, thấp giọng nói: "Cúc Hoa, làm sao bây giờ..."
Điền Cúc Hoa chỉ vào góc lều: "Ngươi tới đó quét dọn đi, chuyện bên ngoài để ta làm.”
“Vậy ngươi... " Hồng Nhi vẫn lo lắng cho Điền Cúc Hoa.
"Không có việc gì, ngươi yên tâm đi, ngươi càng sợ hãi càng dễ dàng xảy ra chuyện, ta không sợ hãi, cũng không dễ dàng xảy ra chuyện," Điền Cúc Hoa thấp giọng nói, "Ngươi đi quét dọn vệ sinh ở trong góc, đại nhân cùng tướng quân sẽ không chú ý tới ngươi."
“Cảm ơn." Hồng Nhi vội vàng nói cảm ơn, bước nhanh đi đến trong góc đi chà lau những thứ kia, mà ngay cả đi đường cũng đều dán mặt vào tường để đi, sợ không để ý nháo xảy ra chuyện.
Sau khi Điền Cúc Hoa xác nhận Hồng Nhi không thành vấn đề, tiến lên rót trà cho Cát Nguyên và Lâm Kim Tự.
Hiện tại nàng chỉ là một nha hoàn, hơn nữa còn là nha hoàn do Cát Nguyên tự mình mang tới, Lâm Kim Tự ngẩng đầu, xác nhận thân phận của nàng, lúc này mới uống một ngụm trà, sau đó hung hăng đập chén trà vào trên bàn.
“Những tên hồ phỉ này không đơn giản.” Lâm Kim Tự nghiêm mặt, lạnh lùng nói.
Cát Nguyên khẽ nhíu mày: "Ngay cả tướng quân cũng bất lực sao?”
Trên khuôn mặt Lâm Kim Tự hiện ra lãnh khí: "Ta và vài người trong đó đã giao thủ với nhau, chiêu thức của bọn họ đều rất kỳ quái, đối mặt với binh lính bình thường, hoàn toàn có thể làm được một chiêu chế người, đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Dương Mộc phái nhiều người như vậy đi qua, lại bị bắt."
"Ngay cả người tướng quân dẫn theo, cũng có thể bị một chiêu chế trụ?" Trên mặt Cát Nguyên lộ ra sự kinh ngạc, "Vì sao trong phủ Tuyên Hồ lại có người như vậy?"
Tầm mắt Lâm Kim Tự đảo qua: "Ngươi thật sự không biết?”
Cát Nguyên vội vàng lắc đầu: "Hạ quan thề, cũng không biết việc này, hơn nữa huyện Du Thủy chủ yếu do Dương Mộc quản lý, nếu từ sớm hạ quan đã biết nơi này có hồ phỉ như vậy, nhất định đã sớm động thủ, nhưng... Hạ quan quả thật không biết.”
Lâm Kim Tự cũng không có quá hoài nghi Cát Nguyên, chỉ là hỏi một câu sau đó liền thu hồi tầm mắt: "Dựa theo lời Dương Mộc nói, những hồ phỉ này là hai tháng trước vừa mới xuất hiện, hai tháng trước..."
“Tướng quân, chẳng lẽ là…phủ Lâm Xuân ? "Cát Nguyên đột nhiên nhớ tới cái gì đó.
Trên mặt Lâm Kim Tự lập tức lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, đập mạnh một cái lên bàn: "Đúng, ngươi nói rất đúng, mấy tháng trước, không phải là lúc phủ Lâm Xuân xảy ra chuyện hay sao?”
"Nhưng nếu thật sự là phủ Lâm Xuân... e rằng không dễ làm lắm, hơn nữa chuyện ở phủ Tân Hà cũng rất kỳ quái," Cát Nguyên đứng lên khỏi ghế, đi tới đi lui trong doanh trướng, "Vương gia hiện giờ trấn thủ trong phủ Quảng Cừ, phủ Tân Hà thất thủ, hắn lại không hề có động tác gì, tướng quân, trong chuyện này có thể có nguyên do?"
Lâm Kim Tự nhớ ra điều gì đó, nhịn không được nói: "Trận chiến phủ Lâm Xuân lúc trước, bên ta tổn thất thảm trọng, nhưng những binh sĩ này sau khi trở về đều im lặng, Vương gia có lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào tiết lộ chuyện liên quan đến phủ Lâm Xuân, kẻ vi phạm giết không tha."

Bạn cần đăng nhập để bình luận