Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1039 -




“Hơn nữa cho dù thật sự có thần linh, thần tiên cũng muốn tranh đoạt thiên hạ sao? Có phải Lý Nhị Trụ bị người phủ Lâm Xuân mua chuộc hay không? Cố ý để cho chúng ta động thủ với phủ Lâm Xuân?”
“Mặc dù người Vệ gia đều ở phủ Lâm Xuân, nhưng phủ Lâm Xuân chỉ có ít người, chúng ta tấn công phủ Lâm Xuân cũng không phải hoàn toàn không có phần thắng, những năm này chúng ta cùng triều đình vẫn không phân thắng bại, là bởi vì có tướng quân ở đây, nếu người Vệ gia thật sự lợi hại như vậy, bọn họ khẳng định đã sớm tới đánh chúng ta!”
Lời nói của hai người đi qua đi lại, Hạ Tùng Dương nghe trong chốc lát, mở miệng cắt đứt: “Không thể khinh thường thực lực triều đình, trong triều đình thứ chúng ta cần cảnh giác cũng không chỉ có Vệ gia, nhưng có một câu các ngươi không sai, phủ Lâm Xuân mua chuộc Lý Nhị Trụ dụ chúng ta chủ động tấn công, không có bất kỳ chỗ tốt nào với bọn họ.”
Hạ Tùng Dương vừa dứt lời, hai người đồng loạt lên tiếng: “Tướng quân nói rất đúng.”
Hạ Tùng Dương nhíu mày nói tiếp: “Lời của Lý Nhị Trụ không thể tin hoàn toàn, cũng không thể không tin, hắn nói như vậy nhất định có đạo lý của hắn, chứng cứ lớn nhất trong đó chính là chuyện xảy ra ở phủ Lâm Xuân mấy tháng nay.”
“Ý của tướng quân là?”
“Đương nhiên là mười mấy vạn trăm họ kia.” Hạ Tùng Dương nói, “Lúc trước tin tức truyền đến từ kinh thành, ta vẫn không nghĩ ra, tuy rằng cách xua đuổi bá tánh nghèo khó đi phủ Lâm Xuân, dùng biển người để công phá phủ Lâm Xuân, làm cho phủ Lâm Xuân sụp đổ tan rã từ bên trong đúng thật quá mức thô bạo, nhưng chỉ cần có thể sử dụng tốt phương pháp như vậy, quả thật có thể tạo được đủ hiệu quả.”
“Tướng quân cảm thấy Lý Nhị Trụ nói thật sao?”
“Ít nhất trong chuyện này, ta nghiêng về hắn nói thật, nhân số phủ Lâm Xuân vốn cũng chỉ mấy vạn, đột nhiên nhiều hơn mười vạn trăm họ, lương thực của bọn họ từ đâu mà đến?”
Quả nhiên, sau khi hai người liếc nhau liền trăm miệng một lời nói: “Chỉ bằng vào tình huống trước kia của phủ Lâm Xuân, tuyệt đối không thể lấy ra đủ lương thực cung ứng hơn mười vạn họ.”
“Đúng, ta nhớ rõ tình huống phủ Lâm Xuân tương tự Tân Hà phủ, cũng không phải nơi sản xuất lương thực, lúc trước phủ Lâm Xuân có thể chống đỡ, là bởi vì sau lưng có triều đình, bây giờ không có triều đình ủng hộ, bọn họ kiếm đâu ra lương thực nuôi sống nhiều người như vậy?”
Sắc mặt Hạ Tùng Dương trầm trọng gật đầu: “Người quá đói chuyện gì cũng làm được, bây giờ xung quanh phủ Lâm Xuân đều là địch, không có lương thực trợ giúp, nội bộ nhất định sẽ phát sinh tranh đoạt lương thực, nhưng cho tới bây giờ, phủ Lâm Xuân lại vẫn bình yên, thậm chí từ trong miệng Lý Nhị Trụ, nơi này dĩ nhiên còn là một chỗ bá tánh an cư, các ngươi không cảm thấy kỳ quái hay sao?”
Hai người lại đồng thời mở miệng: “Quả thật kỳ quái.”
Thời điểm nói tới đây, ba người đối với sự tồn tại của ‘thành Thần Linh’ gần như có tám phần tin tưởng, còn lại hai phần không tin, một là bởi vì tin tức thành Thần Linh xác thực quá mức không thể tưởng tượng nổi, hai là bởi vì độ tín nhiệm Lý Nhị Trụ cá nhân quá thấp.
Mà so với hai người, Hạ Tùng Dương càng để ý đối với thành Thần Linh trong miệng Lý Nhị Trụ nói.
Đương nhiên, thứ để cho hắn để ý nhất vẫn là câu kia ‘Người có Thần Linh có Thiên Hạ’.
Thời điểm Hạ Tùng Dương đi theo bên cạnh Nhân Vương, thiên hạ vẫn là thiên hạ hoàn chỉnh, nhưng rất nhanh, thiên hạ chia thành ba phần, ba phương thế lực mỗi bên chiếm một phần, mặc kệ là Nhân Vương hay là hắn đều muốn tận mắt nhìn thấy ngày thiên hạ hoàn chỉnh lần nữa.
Đương nhiên, thế lực để cho thiên hạ hoàn chỉnh là bọn họ, mà không phải Triệu vương hoặc triều đình.
Mấy chục năm qua, bọn họ cũng từng cố gắng đánh hạ thiên hạ, nhưng cuối cùng đều kết thúc trong thất bại, vả lại bất luận bên nào đều tổn thất thảm trọng.
Dần dà, bọn họ bắt đầu lục lọi thực lực của đối phương, có thể rõ ràng cảm giác được, khi bên mình giấu tài, đối phương cũng đang tích góp thực lực, mà một khi phát sinh chiến tranh, ba bên gần như đồng thời đều sẽ có tổn thất.
Sau khi bọn họ cùng triều đình đánh một trận, về sau nhất định cũng phải cùng Triệu vương bên kia đánh một trận, triều đình bên kia cũng giống như vậy, vô luận là bên nào đều không cho phép một trong ba bên có một bên thực lực tăng trưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận