Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 857 -




Lúc này, có người ở gần đó nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người họ: “Đúng vậy, trên thị trường giao dịch có viết rằng trong tương lai, trấn Thần Linh sẽ được đổi tên thành thành Thần Linh, từ bây giờ nơi chúng ta ở sẽ được gọi là khu vực Khê Lâm. Mỗi khu vực đều có một thị trường giao dịch, về sau chúng ta mua đồ sẽ càng tiện hơn."
“Ngươi đi qua thị trường giao dịch chưa?”
“Sáng sớm ta đã đi qua rồi. Thị trường giao dịch quá đông người, nhưng mua đồ lại giống như không cần tiền nên ta đã mua một chút rồi, ngươi mua nhiều hay ít?”
“Không nhiều lắm không nhiều lắm, tầm 500 đồng.”
“500 đồng , thế mà còn không nhiều lắm sao?”
“Nhà chúng ta có rất nhiều người,hơn nữa mọi người đều đi làm ở bên ngoài, mỗi tháng đều kiếm được rất nhiều tiền. Chúng ta tiêu số tiền này chính là tiêu cho bản thân dùng, ngươi nói có đúng không?"
"Đúng vậy, bây giờ thị trường giao dịch rất gần nên mua đồ rất tiện."
“Đúng đúng đúng, về sau mua đồ cũng không cần đi trung tâm trấn để mua, từ giờ chỗ chúng ta sẽ gọi là khu vực Khê Lâm, nghe khá hay đấy."
“Ngươi không biết à, nơi này từng được gọi là huyện Khê Lâm, nó là một huyện nhỏ."
"Thật hay giả vậy?"
"Tất nhiên là thật, ta lừa người làm gì? Những người ban đầu ở huyện Khê Lâm giờ đều ở trung tâm trấn."
“Còn có việc này sao?”
Hai người ở phía trước vừa đi vừa nói chuyện, dần dần đi xa hoàn toàn quên mất hai phụ tử hắn phía sau.
Hai phụ tử nhìn nhau cười, Kỷ Bình giơ tay vỗ nhẹ vai nhi tử: "Chỉ tiếc nương ngươi sống không lâu, nếu không đã có thể sống những ngày lành như bây giờ. Ngươi nên thành thân đi, để về sau cha gặp nương ngươi còn biết nói chuyện với bà ấy.”
“Cha, người ở một mình ta không yên tâm, hay là ta cưới thê tử về?” Kỷ Hành hỏi.
Kỷ Bình cau mày: “Nếu ngươi định cưới thê tử để về chăm sóc ta thì đừng nghĩ tới. Nếu ngươi thật có ý nghĩ như vậy, thì cả đời này đừng cưới nữa!"
Kỷ Hành sửng sốt, không thể tin được cha mình lại nói như vậy: “Cha?”
Kỷ Bình hơi buông tay nhi tử ra: “Trước kia khi còn ở quê, cha đã từng nghĩ đến điều này. Bởi vì bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể gặp nguy hiểm, ta cũng không muốn ngươi thành thân. Nhưng vì nương ngươi như vậy, nên mới không để ngươi thành thân. Hiện tại ở đây tính mạng có thể đảm bảo được, cha cũng muốn ngươi cưới vợ, nhưng nếu ngươi định cưới vợ để chăm sóc lão già ta thì tốt nhất là đừng cưới. Nếu năm đó ta biết nương ngươi vì làm lụng vất vả quá độ mà mất thì năm đó ta sẽ không cưới nương ngươi”
“Nhưng mà cha , hiện tại người ở nhà một mình, ta ở phủ Lâm Xuân vẫn không yên tâm người." Kỷ Hành vẫn lo lắng cho sự an toàn của cha mình.
"Thế thì có chuyện gì sao?" Kỷ Bình nói một cách thờ ơ. "Cha từng có thể sống một mình ở quê nhà, nhưng ở đây thì không thể sống một mình sao? Cha ngươi chỉ bị chặt đứt một chân chứ không phải hai chân. Để cha nói cho ngươi biết, nếu ngươi còn có ý nghĩ như vậy, cha sẽ một mình dọn ra ngoài ở, cắt đứt quan hệ phụ tử với ngươi!" Vừa nói, Kỷ Bình vừa trừng mắt nhìn nhi tử mình.
“Cha, người đừng như vậy, ta nghe lời người là được.” Kỷ Hành vội vàng nói. “Cha ở nhà giữ gìn sức khỏe cho tốt, có việc gì thì tùy thời gửi tin cho ta, ta hiện tại ở phủ Lâm Xuân, về nhà cũng thuận tiện hơn nhiều.”
Kỷ Bình thấy nhi tử mình nói như vậy mới nghiêm túc gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười: “Đi thôi, chúng ta đi dạo thị trường giao dịch.”

Lần này trấn Thần Linh thay đổi không lớn bằng lần trước. Trước kia những trấn nhỏ đều có những biến hóa lớn, lần trước nó gần như bị sắp xếp lại hoàn toàn, nhưng lần này nó chỉ được cải thiện ở một số địa phương mà ban đầu bị bỏ sót.
Vì vậy, tổng thời gian dành cho lần này cũng không nhiều lắm.
Sáng nay thức dậy, Điền Đường đi làm thủ tục như thường lệ, đầu tiên là đến Ngôi Sao thị.
Vừa bước vào cửa, nàng đã nghe thấy tiếng tranh chấp bên trong.
Khi Điền Đào Hoa nhìn thấy Điền Đường, nàng ấy ngay lập tức bước đến bên Điền Đường và nói cho nàng chuyện gì đang xảy ra bên trong.
Nói một cách đơn giản, là tranh chấp trong gia đình, nữ nhân muốn đi học và đi làm, nhưng gia đình lại muốn nữ nhân này ở nhà chăm sóc gia đình, nữ nhân không đồng ý và hai bên xảy ra tranh chấp. Cùng lúc đó, gia đình nhà chồng cũng chạy đến, sống chết không cho hòa ly, hai bên xảy ra cãi vã.

Bạn cần đăng nhập để bình luận