Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 257 -




"Lần này không giống," Mai Kỳ vén rèm xe ngựa lên, "Những người này đều mang theo ngoại thương, lúc trước băng bó không tốt, nhìn qua cũng không thấy được, vậy nên thần sứ đại nhân mới bảo chúng ta mau chóng đưa bọn họ đến.”
Điền Hồng Thảo theo tay Mai Kỳ vén rèm nhìn vào bên trong, rất nhanh đã thấy rõ được tình huống bên trong: "Được, vậy ngươi dẫn bọn họ đi tìm Bạch đại phu trước đi, lại đi mời Bạch đại phu đến khu cũ chẩn bệnh, những người này giao cho ta đi.”
“Đa tạ, vậy làm phiền ngươi rồi." Mai Kỳ nói xong, lại ngồi lên xe ngựa, mang theo người kéo dây cương đi đến nhà ở của Bạch gia.
Sau khi Mai Kỳ mang theo người rời đi, Điền Hồng Thảo mới đi tới trước mặt mọi người nói: "Các ngươi đều đi theo ta đi, nếu các ngươi đã tới nơi này rồi, có chút chuyện các ngươi cũng nên biết một ít, nơi này là thôn Điền gia, là nơi được thần nữ che chở, mang các ngươi tới là bởi vì thần nữ thương tiếc thế nhân, sau khi các ngươi tới nơi này, các ngươi cứ yên tâm, sẽ không có ai làm tổn thương các ngươi nữa.”
Những lời mà Điền Hồng Thảo nói khiến tất cả mọi người đều sửng sốt:
Anh Nhi lắc lắc răng: "Tiểu thư, chúng ta tới nơi này sẽ không chết sao?
Điền Hồng Thảo bị xưng hô này khiến cho có chút ngạc nhiên, nhưng nàng rất nhanh liền lộ ra nụ cười hiền lành: "Ngươi không cần gọi ta là tiểu thư, gọi Hồng Thảo là được rồi, ta cũng là bá tánh bình thường mà thôi, không chỉ có ta, tất cả mọi người ở thôn Điền gia cũng vậy, chuyện thôn Điền gia rất phức tạp, hai ba câu nói thì không thể nói rõ được, các ngươi ở lại đây, thời gian dài tự nhiên sẽ biết được.”
"Chúng ta... chúng ta ở lại đây? Là ở lại? Không phải muốn giết chúng ta sao?" Trong đám người có người kinh hô lên.
Mấy vấn đề, khiến cho tất cả mọi người trông mong nhìn Điền Hồng Thảo.
Điền Hồng Thảo có chút khó xử: "Cái này... thôn Điền gia không cho phép ác ý giết người, bằng không thần nữ trách tội, ai cũng gánh vác không nổi, các ngươi không thấy một lá chắn màu xanh khi đến đây sao?"
Tất cả mọi người quay mặt nhìn nhau, thời điểm bọn họ tới, trong đầu đều là e ngại cùng khủng hoảng, làm sao có tâm tư đi chú ý những vật khác chứ?
Chỉ có một hai người có chút ấn tượng mơ hồ: "Ta..... hình như ta nhìn thấy, hình như là có."
"Đó là kết giới thần nữ hạ xuống, chuyên môn bảo hộ thôn Điền gia." Vẻ mặt của Điền Hồng Thảo rất bình tĩnh, sau đó dần dần tự hào nói: "Trước đó các ngươi có thấy nữ tử nào nhỏ hơn ta không? Nàng chính là thần sứ, thôn Điền gia chỉ có một mình nàng có thể trao đổi với thần nữ , cái thôn này của chúng ta, đều là thần nữ cùng nàng từng chút một xây dựng lên.”
Trong lúc nói chuyện, mọi người đi tới nhà gỗ cũ.
"Nam nhân cùng nữ nhân tách ra , tất cả nam nhân đều đi bên kia, nữ nhân đi hướng này," Điền Hồng Thảo dẫn người đi vào trong, "Kỳ thật thời điểm đầu mọi người đến, đều ở cùng một chỗ, sau đó tiểu... Thần sứ cảm thấy như vậy không ổn, liền tách mọi người ra ở."
Nam nhân ở trong phòng lớn, nữ nhân tách ra ở trong phòng nhỏ, nếu nữ nhân mang theo tiểu hài tử, có thể gộp hai nhà lại ở chung một gian phòng nhỏ.
Dọc theo đường đi, trong ánh mắt mọi người vẫn luôn mang theo vẻ khiếp sợ.
Rõ ràng bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý tử vong, nhưng nghênh đón bọn họ lại là cuộc sống sinh hoạt mới.
Cuộc sống sinh hoạt mới chân chính!
Điền Hồng Thảo một hơi nói rất nhiều, trước tiên đưa tất cả nam nhân đến đại phòng, sau đó nói: "Các ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi một lát trước, đợi lát nữa ta nhờ người dẫn các ngươi đi tắm rửa từng người một, về phần quần áo thay giặt, lúc trước trong thôn có rất nhiều người quyên góp chút quần áo rách không cần nữa, đều đã được giặt sạch sẽ. Nếu các ngươi không chê, có thể mặc những bộ quần áo đó.”
Trong phòng lớn vẫn còn mấy lão nhân đi đứng không tiện, thấy người mới tới, đều đứng lên giúp đỡ chiếu cố người tương đối suy yếu trong đó.
Cho đến khi ngồi trên giường sạch sẽ, tất cả mọi người vẫn không có cách nào tin tưởng đây là sự thật.

Bạn cần đăng nhập để bình luận