Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1084 -




Nếu như là ở hậu thế, học sinh trung học còn xa mới đến mức lựa chọn, nhưng nhóm học sinh lớp mũi nhọn tiến vào trung học phổ thông này cũng không phải đều là hài tử, bọn họ có sức phán đoán của mình, cũng biết mình muốn cái gì, thay vì học toàn bộ tri thức, không bằng chọn một môn mình thích đi nghiên cứu sâu.
Sau khi Điền Đường hỏi, có hai học sinh đứng ra.
“Điền lão sư, chúng ta muốn ở lại chỗ này.”
Điền Đường nhìn hai người, thoải mái hô lên tên của bọn họ: “Chu Hồ, Lục Bạch Kỳ, hai người các ngươi xác định chưa? Có lẽ rời khỏi nơi này, các ngươi sẽ có tương lai tốt hơn, lúc này đây làm ra lựa chọn này, sau đó lại muốn đổi ý sẽ không dễ dàng như vậy.”
Hai người liếc nhau, Chu Bình nghiêm túc nhìn Điền Đường: “Thật ra trước khi Điền lão sư đến, chúng ta không xác định được, vũ khí như vậy quá mức cường đại, gần như là trong nháy mắt nghiên cứu ra, chúng ta đã biết chúng sẽ mang đến biến hóa cực lớn cho cả thiên hạ, quan trọng nhất là chúng có thể sẽ mang đến thương vong lớn hơn nữa.”
“Ta cùng Chu Bình nghĩ giống nhau.” Lục Bạch Kỳ cũng nói, “Chúng ta đang nghiên cứu thứ này, hiểu rõ nó nhất chính là chúng ta, nhưng cũng chính bởi vì như thế, tình cảm của chúng ta đối với nó rất phức tạp, khi chúng ta nhìn thấy nó chính xác rơi vào điểm chúng ta thiết lập, chúng ta cũng vì thành quả nghiên cứu lần này mà vui mừng nhảy nhót, nhưng sâu trong nội tâm của chúng ta, cũng có lo lắng nặng nề, thẳng đến khi Điền lão sư đến, là lời Điền lão sư đã đánh thức chúng ta.”
“Điền lão sư, chúng ta nguyện ý tiếp tục nghiên cứu, cũng không phải vì nghiên cứu vũ khí có lực sát thương cực lớn, mà là vì nghiên cứu một vũ khí uy lực lớn đến mức đủ vững vàng bảo vệ thành Thần Linh.” Chu Bình nói, trên mặt mang theo vài phần ý cười, chắp tay về phía Điền Đường, “Lão sư, đa tạ lão sư trong khoảng thời gian này dạy dỗ, chúng ta chắc chắn nhớ rõ nội dung lão sư giảng dạy trong giờ học, sau đó cũng lấy sở học cả đời hồi báo thành Thần Linh, thủ hộ bá tánh thành Thần Linh.”
Chu Hồ vừa nói xong, hắn cùng Lục Bạch Kỳ đồng thời cúi người xuống trước mặt Điền Đường.
Hốc mắt Điền Đường nóng lên, hơi nghiêng đầu.
Một lúc lâu sau, Điền Đường đè xuống cảm xúc trong đáy lòng, quay đầu nghiêm túc nói: “Ta thật cao hứng khi có học sinh như các ngươi vậy, thành Thần Linh cũng thật vui vẻ vì có các ngươi nỗ lực cống hiến cho thành Thần Linh, đây là một con đường gian khổ, nhưng ý nghĩa lớn lao, ta nghĩ cho dù là rất nhiều năm sau, bá tánh thành Thần Linh cũng sẽ vẫn nhớ kỹ tên hai ngươi.”
Chu Hồ ôm quyền nói: “Điền lão sư, có chuyện ta giấu ở trong lòng rất lâu, lần này muốn mượn cơ hội này nói ra miệng với Điền lão sư.”
Điền Đường nhìn dáng vẻ của hắn, gật gật đầu: “Ừ, ngươi nói đi.”
Chu Hồ cúi người thật sâu: “Đa tạ thần sứ đại nhân đi ra ngoài ‘cướp người’, đa tạ thần sứ đại nhân gọi đại phu chữa bệnh cho chúng ta, đa tạ thần sứ đại nhân cho chúng ta chỗ dung thân, đa tạ thần sứ đại nhân…vì bá tánh thiên hạ mưu cầu một mảnh an bình tường hòa.”
Hốc mắt Điền Đường lại đỏ lên, nàng đưa tay lên mắt, bàn tay che kín đôi mắt.
Hiện tại bá tánh thành Thần Linh, tuyệt đại đa số cũng không phải thông qua con đường bình thường tới đây, hoặc là tù binh, hoặc là lưu dân, hoặc là bá tánh nghèo khổ bị vứt bỏ, mà điểm giống nhau của bọn họ ở chỗ bị ‘Cướp về’.
Người ở trong đây bị ‘Đoạt trở về’, tuyệt đối không chỉ có một người là Chu Hồ, sau khi Chu Hồ nói xong khom người, những người còn lại cũng làm theo hắn cùng nhau khom người, lúc này đây bọn họ đại biểu không chỉ là chính bọn họ, còn có tất cả bá tánh hiện tại ở thành Thần Linh.
Dân chúng muốn rất đơn giản, cầu cả đời bình an, muốn một đời an bình, mà những thứ này, bá tánh đi tới thành Thần Linh đều chiếm được, bọn họ có được cuộc sống an bình bình tĩnh.
Nhưng cùng lúc đó, tất nhiên phải có người ở sau lưng yên lặng xuất lực, vì tương lai thành Thần Linh bình an cùng an bình mà cố gắng.
Đám người Lâm Thành Phúc rời khỏi thành Thần Linh an toàn đi phủ Quảng Cừ là như vậy, đám người Lý Nhị Trụ đi theo Du Quân ra ngoài tập huấn là như vậy, đám người Chu Bình và Lục Bạch Kỳ trước mắt cũng giống như vậy, bọn họ làm những thứ này không chỉ vì mình, mà là vì tương lai của thành Thần Linh, vì an bình của thành Thần Linh, để cho bá tánh khẩn cầu an bình có thể tiếp tục kéo dài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận