Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1170 -




Chương 1170:
Sau đó mấy ngày, tin tức trong kinh càng ngày càng nghiêm trọng, đặc biệt là sau khi bắt người nghiêm hình khảo vấn, càng có nhiều người trong lòng xao động, cũng có càng nhiều người bắt đầu hoài nghi.
Mà trong đó để ý đến chuyện này nhất cũng không phải bá tánh bình thường mà là những tên quan to hiển quý.
Những tên quan to hiển quý đó ở lại trong kinh, vốn là có địa vị hiển hách, mặc dù là ở trong lúc chiến loạn cũng không phải lo cơm áo, ở chỗ của bọn họ việc chiến tranh tàn khốc giống như chưa từng xảy ra vậy, trước khi xảy ra chiến tranh ngày thường bọn họ sống như thế nào, sau khi có chiến tranh cuộc sống của bọn họ vẫn y như cũ.
Đối với bọn họ mà nói, bọn họ rất nhiên cũng sẽ không vì mưu cầu cơm áo mà mạo hiểm rời khỏi kinh thành đi đến thành Thần Linh, nhưng có một số lời nói, có chút tin tức cũng không thể hoàn toàn che giấu được bọn họ.
Tỷ như lời đồn đãi lần này sau khi truyền đi có một câu quan trọng nhất- có thần linh giả đoạt được thiên hạ.
Bọn họ chỉ là quan viên bình thường, phú thương bình thường, có thể lưu lại trong kinh thành đã phí sức của chín trâu hai hổ, nhưng bọn họ cũng hiểu rất rõ thiên hạ một ngày còn chưa thống nhất, bọn họ đều có khả năng một ngày nào đó trở thành tù nhân.
Dù sao thì ba phần thế lực đến cuối cùng ai thua ai thắng cũng không người nào có thể đoán được.
Nếu “Người có thần linh được thiên hạ”, cuối cùng người có địa vị cao nhất cũng chưa chắc là người trong hoàng thất, mà là người trong thiên hạ đều có khả năng.
Vì sao không thể là chính ta chứ?
Chỉ cần có được thần linh, như vậy so với mưu phản đơn giản hơn nhiều, ở đời ai có thể định trước được, ai cũng không biết đến cuối cùng rốt cuộc người nào có vận khí tốt như thế.
Mà một khi đạt được vận may tốt đến như vậy, mặc kệ trước đó người này là thân phận gì đều có thể một bước lên trời, trở thành một người trên vạn người ở phía trên ngôi cửu ngũ chí tôn.
Người đoán đến điểm này đều bắt đầu có suy nghĩ mới xâu xa, mặc dù tạm thời không ra tay cũng hoàn toàn không có nghĩa hắn không có suy nghĩ đến, mà là ngược lại, có bá tánhg đợi một cơ hội tuyệt hảo đến.
Nhất thời bầu không khí trong kinh thành dần dần trở nên thay đổi.

“Tiếp tục đi đến phía trước chính là phủ Ninh Ký rồi, nghe nói thần linh có đại thần thông, chúng ta tùy tiện đi qua như vậy có khi nào phát sinh chuyện ngoài ý muốn hay không?”
“Hẳn là không thể nào, các ngươi xem hình như phía trước có người kìa.”
“Ở loại địa phương này sẽ có người như thế nào?”
“Đi qua nhìn thử xem.”
“Cũng được.”
Nói xong đoàn người lập tức dùng tốc độ nhanh hơn, ngựa bọn họ cưỡi đều là tuấn mã, sau khi tăng tốc rất nhanh đã đi đến, chỉ chốc lát đã đến chỗ có bá tánhg ở.
Sau khi tới gần chỗ đó, mọi người ngồi trên lưng ngựa cúi đầu liếc xéo xuống nhìn mọi người phía dưới, nhìn thấy quần áo trên người đám người kia mặc đều dơ dáy, liền nhăn chặt mày lại theo bản năng.
Lúc này đám người bị mấy người trên cao kia nhìn xuống đang ăn thứ gì đó, sau khi nghe được tiếng vó ngựa liền mờ mịt ngẩng đầu, trong tay còn đang cầm lấy bánh màu đen, đang ăn một miếng bánh lại uống một miếng nước, hoàn toàn không nhìn ra thứ bánh đó rốt cuộc là dùng cái gì làm thành.
Nhưng hiển nhiên người trên ngựa đối với thứ bánh này vô cùng ghét bỏ, chỉ nhìn thoáng qua liền chuyển tầm mắt đi.
Trong đó có một người ngồi trên ngựa hơi hơi cúi người xuống: “Nơi này là chốn rừng núi hoang vắng, các ngươi ở chỗ này làm cái gì?”
Người phía dưới liếc nhìn lẫn nhau, chỉ chỉ vào bãi công cụ ở bên cạnh, lại nhìn về phía mấy người kia, trên mặt lộ ra thần thái đã biết rồi còn cố hỏi: “Chúng ta ở đây làm đường.”
Mấy người kia lập tức nhìn lại mấy thứ đó, lại quay đầu nhìn lại một đoạn đường đã được tu bổ, tuy rằng là con đường bằng phẳng, nhưng xác thật chỉ là đường đất bình thường không có gì đáng giá để ý.
“Vì sao lại làm đường ở chỗ này?” Lập tức có người hỏi một câu.
Không chờ người phía dưới trả lời, bên cạnh hắn liền có người kéo kéo cánh tay hắn nói: “Đừng hỏi, vấn đề này không có ý nghĩa, chắc chắn bọn họ là thôn dân gần đây, đường ở nơi này không tốt lắm, tu bổ đường đất để chính bọn họ đi đường thuận tiện hơn chút, vẫn nên xác nhận phía trước có phải phủ Ninh Ký hay không thì hơn.”
“Cũng đúng.” Người nói chuyện phía trước gật đầu, lại hỏi: “Ta hỏi này, các ngươi ở gần đây, phía trước là phủ Ninh Ký sao? Giữa các ngươi có người đi qua phủ Ninh Ký hay không, có nguy hiểm gì không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận