Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1230 -




Chương 1230:
Điền Đường khe khẽ gõ tay trên mặt bàn: "Theo như tình huống ở huyện Thanh An mà chúng ta thấy được, Diệp Đài có vẻ không có đơn giản như vậy."
"Đúng, sau khi nhận được chỉ thị của Thần sứ đại nhân, ta đã tìm kiếm được một ít tài liệu hữu dụng ở trong phủ Tuyên Hồ", Dương Mộc lấy ra phần tài liệu ở dưới cùng đưa cho Điền Đường, "Chủ yếu là tài liệu ở trong nha phủ, tin tức hữu dụng không nhiều, nhưng từ những bức thư từ trao đổi giữa Diệp Đài và Cát Nguyên có thể thấy bọn họ đã có mưu đồ từ lâu, rất nhiều năm trước, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho "độc lập", nhưng đối với bên ngoài thì luôn một mực tỏ ra ôn hòa, hẳn còn đang đợi một cơ hội tốt."
Điền Đường xem qua tài liệu mà Dương Mộc đưa, rất nhanh có thể hiểu được ý định của Diệp Đài và Cát Nguyên: "Bọn họ hy vọng bản thân có được tiếng nói, bất kể người cầm quyền thiên hạ trong tương lai là ai, bọn họ đều có thể lập tức đưa ra hành động, những năm này Cát Nguyên liên tiếp chuyển tới huyện Thanh An gần trăm vạn lượng bạc, bá tánh vô tội, nhưng Diệp Đài, Cát Nguyên cùng với người thôn Cát Gia không hề vô tội."
Điền Đường ngước mắt lên.
Ngân lượng lấy từ đâu ra?
Ở một nơi trong thời đại binh hoang mã loạn thế này, một người làm quan muốn có được ngân lượng, chỉ có thể hoặc là mua thấp bán cao vơ vét của dân, hoặc là khấu trừ ngân lượng cấp trên phát xuống, giống như trường hợp của Lâm Kim Tự, Cát Nguyên đã lén lút "tích cóp" ngân lượng như thế.
Điền Đường đưa tài liệu cho mấy người bên cạnh cùng xem.
Lý Nhị Trụ nhìn lướt qua, rất nhanh xem xong nội dung tài liệu trong tay, sau đó lại đi qua xem tài liệu trong tay Vệ Lương Tài, càng xem càng chặc lưỡi hít hà theo bản năng nói: "Cát Nguyên này còn được gọi là một vị quan tốt, kết quả hắn lại là một vị quan tốt đến như vậy?"
"Nhìn bề ngoài thì những việc Cát Nguyên làm vẫn đều coi như là chính đáng", Vệ Lương Tài lên tiếng, ánh mắt không đồng tình nhìn qua Lý Nhị Trụ, lại chỉ ra mấy chỗ trong tài liệu, "Ví dụ như chỗ này, tiền mà Cát Nguyên tham ô là ngân lượng của những tiểu gian thương, còn có nơi này, số ngân lượng mà hắn lừa gạt được cũng là tiền trong tay thương hộ, lại nói, Cát Nguyên làm việc đều luôn không để lại chút sơ hở nào, dù có thực sự bị điều tra thì trên này cũng đã viết rõ mục đích sử dụng, ghi là dùng cho quân vụ, đúng thật là hắn có dùng vào, lại ghi là mua lương thực từ chỗ bá tánh, cũng quả thật là có chi tiêu như vậy."
"Vậy ý ngươi hắn thật sự là một vị quan tốt?" Lý Nhị Trụ hỏi.
Vệ Lương Tài lắc đầu: "Từ lúc hắn bắt đầu nghĩ đủ cách để vơ vét tiền vào túi mình thì đã có ý đồ riêng rồi, cho nên dù ngoài mặt làm được nhiều "chuyện tốt" cũng không thể che giấu chuyện xấu đã làm, mặc dù hắn không tiếp tay cho tiểu gian thương nhưng trong mắt những gian thương đó, hắn đã cầm tiền thì tức là đã ngầm chấp nhận một ít chuyện, bọn họ cũng sẽ càng hành động không chút kiêng kỵ."
Hội nghị tới lúc này, chuyện Cát Nguyên cơ bản đã có kết quả.
Bất kể mục đích mà Cát Nguyên tham ô là gì, là vì bá tánh huyện Thanh An, vì bá tánh thôn Cát Gia, hay vì điều gì khác, nhưng một khi hắn đã làm ra những chuyện như vậy thì hắn hoàn toàn sai lầm rồi.
"Dương Mộc, ngươi chỉnh sửa lại danh sách này một chút, cho người đi thăm dò xem, nếu thực sự có chuyện như vậy thì lập tức bắt người lại." Chuyện Điền Đường nói cần đi điều tra lại kia là liên quan đến những "tiểu gian thương" trong danh sách của Cát Nguyên.
Dương Mộc lập tức gật đầu, vội vàng ghi chú vào trong cuốn sổ.
"Vấn đề của Cát Nguyên cũng đã bàn bạc tương đối rồi, chỉ là tạm thời mà nói thành Thần Linh chưa có hoàn thiện luật lệ quy định về trường hợp này, trước tiên cứ đưa hắn tới mỏ quặng trong thành Thần Linh chịu lao dịch, sau khi ta trở lại sẽ thương lượng với Bào Tử Thời một chút rồi quyết định hình phạt với hắn." Điền Đường nói.
Dương Mộc hơi sửng sốt, hắn luôn ở thành Tuyên Hồ, không biết rõ tình hình ở thành Thần Linh bên kia, khi nghe tới cái tên này thì có chút kinh ngạc, cẩn thận hỏi lại: "Là Bào Tử Thời đại nhân, Hình Bộ thị lang trước đây?"
Thấy Điền Đường gật đầu, giọng Dương Mộc lên cao không ít: "Vâng!"
Điền Đường nhìn hắn, tiếp tục nói: "Còn có một chuyện, hiện tại tòa thành này cơ bản đã xây dựng xong, có thể thu nhận những bá tánh khổ cực ở xung quanh rồi, đồng thời ngoài mảnh ruộng kia, chúng ta có thể từng bước khai khẩn thêm, Thường Lâm, chuyện này ngươi có thể đảm nhiệm được không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận