Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1423 -




Tần Dung Dật quay đầu nhìn hắn: “Ngươi là đang đứng về phía thành Thần Linh, hay đứng về phía trẫm?”
Yến Mãn giật mình, lập tức quỳ xuống: “Thần không dám.”
Tần Dung Dật quay đi, nhẹ nhàng nói: "Thành Thần Linh chưa từng đặt thế gia vọng tộc vào mắt của mình, ngươi có biết tại sao không?”
Yến Mãn ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng lắc đầu: “Thần không biết, xin bệ hạ giải thích.”
“Từ cổ chí kim, mười năm đèn sách, một lần trúng cử, kẻ nào có thể dạy ra người tài thì ắt sẽ có tiếng nói, quan viên trong triều lấy việc thi cử làm trọng yếu, các quan trong triều cùng thi đỗ một đợt thì gọi là cùng khoa, tất nhiên vẫn sẽ xem việc dạy học là chủ yếu,” Tần Dung Dật hạ giọng nói, cũng không biết những lời này là đang nói cho Yến Mãn nghe, hay là nói cho bản thân hắn nghe, “Thế gia đại tộc lấy đó làm căn cứ, chiêu mộ sĩ tử khắp nơi, lấy danh nghĩa giảng dạy, có thể hưởng được những lợi ích của mối quan hệ sư đồ, nếu dùng Bát cổ văn để thử, thế gia đại tộc ắt sẽ ngày càng lớn mạnh.”
Yến Mãn dường như phát giác ra gì đó, rụt rè đáp lại: “Học sinh của thành Thần Linh, toàn bộ đều xuất thân từ trường học ở thành Thần Linh, thứ mà họ dạy vốn không phải là Tứ thư Ngũ kinh, mà là giáo trình do thành Thần Linh tự biên soạn, nghe nói sứ giả có năng lực giao tiếp với thần nữ, có thể truyền thụ kiến ​​thức vượt ngoài thế giới, như vậy, lão sư của những học sinh đó chỉ có một và duy nhất thần sứ, thần muốn gì thì dân nghe đó?”
“Lần này ngươi nói đúng,” Tần Dung Dật gật đầu, “Trong tay ta cũng có vài bộ giáo trình của thành Thần Linh, chỉ có một phần nhỏ được xuất phát từ Tứ thư Ngũ kinh, nhưng thật sự rất ít, phần còn lại, đều là những kiến thức lạ lẫm đối với trẫm và ngươi, lượng kiến thức trong giáo trình của thành Thần Linh, cho dù là người thông minh nhất, cũng cần vài năm mới có thể học được một ít, cho dù vậy, nhưng toàn bộ lão sư ở thành Thần Linh đều thuộc sự quản lý của thành Thần Linh, nhận bổng lộc của thành Thần Linh, lấy thành Thần Linh làm chủ, thế gia muốn học, cũng chỉ có thể học từ thành Thần Linh.”
Nói đến đây, Tần Dung Dật bỗng khựng lại nghĩ ngợi, rồi nói tiếp: “Kiến thức của thành Thần Linh, chủ yếu lấy từ những tình huống thực thế, đa số đều có thể vận dụng vào đời sống, trong đó những nội dung liên quan đến tư tưởng rất ít, không giống như Tứ thư Ngũ kinh, những khía cạnh khác nhau có những cách hiểu khác nhau, vì không có sự khách quan, nên những nội dung mà thế gia đại tộc tinh chỉnh lại dường như là vô ích. "
Càng hiểu nhiều về thành Thần Linh, Tần Dung Dật càng cảm thấy hiểu biết của bản thân về thành Thần Linh càng vô cùng ít ỏi.
Lúc vừa bắt đầu, hắn vốn nghĩ rằng thành Thần Linh chỉ dựa vào sự che chở của một thần nữ, mới có thể mua chuộc đông đảo bá tánh, từ đó có thể tập trung thế lực của triều đình và quyền lực của nhị vương lại với nhau.
Sau này sau khi hiểu được nhiều hơn, hắn phát hiện cơ sở vật chất được xây dựng ở thành Thần Linh đã vượt xa dự liệu của hắn, tốc độ xây dựng mạnh mẽ như vậy, đủ để mang đến cho bá tánh sự thay đổi trời long đất lở trong cuộc sống của họ, và từ đó cũng có thể liên kết các nơi với nhau, để bá tánh ở nhiều nơi có thế nhận được sự che chở của thành Thần Linh.
Đến bây giờ, hắn phát hiện sự phát triển của thành Thần Linh dường như có thể gọi là chu toàn về mọi mặt, tu sửa đường xá để cuộc sống của bá tánh được nâng cao và thuận tiện hơn, đồng thời có thể khiến cho hàng hoá các nơi lưu thông thuận tiện, xây dựng công xưởng để bá tánh cho thêm một con đường mưu sinh, đồng thời cũng hỗ trợ thêm cho đời sống của họ, giảm giá tiền của những hàng hoá mà bá tánh cần dùng cho đời sống của họ, nâng cao chất lượng đời sống của nhân dân.
Xây dựng trường học vì để có thể thống nhất tư tưởng, cũng chỉ có thành Thần Linh có được năng lực này, có thể có một giáo trình riêng chỉ thuộc về thành Thần Linh, miễn phí nhập học, học xong không chỉ có thể thi vào công xưởng, còn có thể gia nhập và làm việc ở hệ thống chính phủ ở thành Thần Linh, có thể để cho bá tánh đều tự nguyện đi học, mà những người đã từng thông qua phương thức học này, đều sẽ một lòng đừng về phía của thành Thần Linh.
“Bệ hạ….”Yến Mãn nhìn thấy Tần Dung Dật trầm ngâm rất lâu vẫn chưa hoàn hồn, liền cẩn thận gọi nhỏ một tiếng.
Tần Dung Dật gật đầu: “Ngươi lui xuống trước đi, chuyện này trẫm sẽ suy nghĩ thật kĩ, sau này nếu thành Thần Linh có bất cứ động tĩnh gì, thì bẩm báo lại cho trẫm.”
Yến Mãn lập tức cáo lui: “Vâng.”
Sau khi Yến Mãn rời đi, Tần Dung Dật cất bước đi đến biệt viện, khi gần đến nơi, hắn phát hiện cánh cửa ở biệt viện lại lần nữa mở ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận