Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1066 -




“Chỗ nào cũng tốt.” Lý Nhị Trụ lập tức nói, nói đến chuyện này, hắn hăng hái rất nhanh, “Ở đó người người đều có thể ăn no, người người đều có thể mặc quần áo mới, vận khí tốt còn có thể được ăn thịt cá, khám bệnh còn không tốn tiền, bệnh bình thường ngay cả đại phu cũng không cần đi khám, trực tiếp mua thuốc là được, đúng rồi, nơi đó còn có một phòng ốc rất cao rất cao, cao như vậy…Cao như vậy, bên dưới cái gì cũng không có, tất cả mọi người nói đó là nơi thần sứ ở.”
Nhân Vương quay đầu nhìn về phía Hạ Tùng Dương.
Hạ Tùng Dương lắc đầu: “Lúc trước thần cũng không hỏi cẩn thận như vậy, giờ phút này cũng là lần đầu tiên nghe nói.”
“Ngươi nói xem nhà cao tầng trông như thế nào?” Nhân Vương tiếp tục hỏi.
“Trông như nhà ở của thần tiên trong những khúc hí, dù sao chúng ta chắc chắn không ở nổi, không tin các ngươi có thể tự mình đi xem, phòng kia rất cao, các ngươi bò lên cao một chút, coi như ở bên ngoài cũng có thể nhìn thấy, địa phương tốt như vậy, nếu đi lên, không chừng có thể nhìn thấy thần tiên.” Lý Nhị Trụ nói, trong lời nói mang theo vài phần khát khao, sau đó lại sờ sờ cổ lần nữa.
Lần này Nhân Vương cuối cùng cũng chú ý tới động tác của hắn, thấp giọng hỏi Hạ Tùng Dương: “Hắn luôn làm động tác này là có ý gì?”
Hạ Tùng Dương khom lưng, thanh âm ép tới cực thấp: “Bẩm bệ hạ, lúc trước thần vì ép hỏi hắn, đâm một đao ở trên cổ hắn, còn hạ độc cho hắn đi vào thành Thần Linh thăm dò tin tức, người này không phải quá thông minh, nhưng dùng khá tốt, quả thật mang đến cho chúng ta không ít tin tức hữu dụng.”
Nhân Vương hiểu được ý của Hạ Tùng Dương, lại nhìn Lý Nhị Trụ: “Nếu người này dùng tốt thì cứ giữ hắn lại đã, ngươi gọi người leo lên chỗ cao nhìn xem, xác nhận một chút có phải là phòng ốc hắn nói hay không, nếu có thật, thì tồn tại của thần linh đúng tám chín phần mười.”
“Vâng, thần sẽ gọi người đi xem.”
Hạ Tùng Dương đáp ứng xong, lập tức đi ra ngoài, lúc đi ngang qua người Lý Nhị Trụ vỗ vỗ vai hắn: “Ngươi ngoan ngoãn đứng ở đây, nếu có nửa câu nói dối, ngươi biết hậu quả rồi chứ.”
Hắn vừa nói ra, tay Lý Nhị Trụ ôm bình phong càng chặt hơn, hình như sợ mình không cẩn thận không ôm chặt buông tay, bị coi là mưu đồ gây rối.
Hạ Tùng Dương thấy hắn như vậy, cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao vị ngồi ở bên trong kia quả thật không tầm thường, Lý Nhị Trụ có biểu hiện như vậy cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Sau khi xác nhận Lý Nhị Trụ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ nữa, hắn ra cửa, nhìn quanh trái phải một vòng, không tìm được tòa nhà đủ cao, độ cao trên tường thành coi như có thể, nhưng khoảng cách không đủ, muốn thấy rõ tình huống trong thành Thần Linh rất khó.
Cho nên cần tìm một nơi có khoảng cách khá gần, mà có đủ độ cao.
Hạ Tùng Dương dẫn người tìm một vòng, không tìm được tòa nhà cao tầng, trực tiếp gọi người đi khiêng mấy cây gỗ đủ độ cao, trực tiếp gọi người dựng tường gỗ, leo lên xem.
Bởi vì đối diện chính là tường thành phủ Lâm Xuân, độ cao không đủ thì không thể nhìn được tình huống trong tường thành, cho nên bọn họ tìm thì cũng phải là loại gỗ cực cao, một cây không đủ liền dùng hai cây, thẳng đến khi có thể vượt qua tường thành nhìn thấy tình huống đối diện mới thôi.
Tuy nhiên vì không muốn gây chú ý đến đối phương, Hạ Tùng Dương cố ý tìm một nơi tương đối bí mật đi làm chuyện này.
Nhưng hắn không biết, nhất cử nhất động của hắn đều ở trong cái nhìn chăm chú của phía đối diện.
Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt trao đổi kính viễn vọng trong tay, cười cười nhìn hành động của đám người Hạ Tùng Dương.
“Lại để vị Hạ tướng quân này tự mình làm chuyện này, hưng sư động chúng như vậy, xem ra bên kia có người tới.” Ngô Tu Kiệt cười nói, không nhịn được lại thưởng thức động tác của Hạ Tùng Dương lần nữa, càng nhìn nụ cười trên mặt hắn càng sâu.
“Ngoại trừ vị kia ở ngoài, chỉ sợ không ai có thể sai khiến hắn làm chuyện này đúng không?” Thạch Hùng cười nói, thân phận người mà trong lời nói hai người nhắc tới đã quá rõ ràng.
Trong lúc hai người nói chuyện, Hạ Tùng Dương ở phía đối diện đã dẫn người dựng một cái thang cao đơn giản, lại gọi người leo lên xem.
Bởi vì là người đầu tiên đi lên xem, Hạ Tùng Dương cố ý chọn một người thân thủ nhanh nhẹn.
Thân thủ của đối phương quả thật không tệ, rất nhanh đã leo lên trên, dạo qua một vòng, cẩn thận tìm kiếm, đột nhiên hắn mở to hai mắt, sau khi khiếp sợ hắn vội vàng hô to: “Tướng quân, thật sự có, thật sự có một căn phòng, có một căn phòng trên trời, ta không thấy bên dưới có cây cột chống đỡ!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận