Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 424 -




“Nơi này là khu an toàn, nhưng huyện Dương Nam không thể thấy khu an toàn.” Điền Đường thẳng thắn nói: “Ở chỗ này, không thể xử lý giống như cách đã làm ở huyện Khê Lâm, ta tính đổi một cách làm thú vị khác.”
Từ trước lúc muốn tự mình tới huyện Dương Nam xác nhận, Điền Đường đã nghĩ xong phải làm thế nào để mở rộng khu an toàn ở huyện Dương Nam rồi.
Huyện Dương Nam khác với huyện Khê Lâm, không thể rập khuôn theo hình thức như huyện Khê Lâm được, phải đổi một loại phương pháp tốt hơn có thể trong vô thanh vô tức chiếm được huyện Dương Nam.
Gian khách điếm này vào tay Điền Đường nhẹ nhàng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Điền Đường, nhưng coi như nàng không lấy được gian khách điếm này thì ở trong huyện Dương Nam mua một gian khách điếm sắp đóng cửa cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lựa chọn khách điếm chỉ là vì để có thể an bài nhiều người hơn mà thôi.
Một ngàn lượng vượt qua mức chi tiêu so với nàng dự toán, nhưng so cùng với huyện Dương Nam to như vậy thế nào cũng tính là ngon bổ rẻ.
….
“Công việc? Công việc gì?”
“Để cho ta nhìn xem!”
“Làm đường? Muốn đi đâu làm đường? Đây là có ý gì?”
Lý Nhị Trụ đứng ở trước cửa khách điếm: “Chính là ý trên thông báo, tiểu thư của chúng ta không thích đường của huyện Dương Nam, cảm thấy đường đi của huyện Dương Nam quá tàn, cho nên muốn thuê người làm đường, chỉ cần là chỗ tiểu thư của chúng ta đi qua đều cần sửa lại đường cho tốt, đường xấu xí tồi tàn như vậy đừng nói là tiểu thư ghét bỏ, ngay cả ta cũng ghét bỏ.”
Bá tánh hoàn toàn không thèm để ý đến ý xấu trong lời nói của Lý Nhị Trụ, bọn họ để ý hơn là rốt cuộc chiêu công cần bao nhiêu người, sôi nổi bắt đầu mồm năm miệng mười dò hỏi số lượng chiêu công.
Lý Nhị Trụ do dự một lát nói: “Như vậy đi, các ngươi tự mình báo đi, tiền công ai thấp ta liền chọn người đó.”
Nói xong Lý Nhị Trụ vẫn ung dung đứng ở trước cửa khách điếm, ôm cánh tay chờ bá tánh tự mình báo giá.
Người trả giá xuất hiện.
Nếu chuyện này ở địa phương khác dù có ép giá bá tánh như thế nào cũng không thể ép giá quá thấp, nhưng nơi này là huyện Dương Nam, huyện lệnh huyện Dương Nam không làm tròn trách nhiệm, để bá tánh chịu đủ đói khát tra tấn, lúc này lại để bá tánh tự mình báo giá sẽ làm rất nhiều người vì có được một miếng cơm ăn mà tự ép giá xuống.
Điền Đường hiểu rất rõ điểm này, Từ Triết cùng Lâm Thành Phúc cũng rất rõ ràng, ngay cả Lý Nhị Trụ cũng biết chuyện sau đó phát sinh, nhưng hắn vẫn làm như vậy, cố ý bày ra tư thái cao cao tại thượng, làm cho người khác không dám nghi ngờ.
Lựa chọn phương thức chiêu công thế này có hai nguyên nhân chủ yếu, một là bày ra cho Lâu Đồng Nghĩa xem, còn lại là đè nén bá tánh huyện Dương Nam.
Tục ngữ có câu “Sơn cùng thủy tận ra điêu dân”, bá tánh huyện Khê Lâm được Triệu Đồ che chở, dưỡng thành tính cách ích kỷ nhất định, nhưng đồng thời cũng làm cho bá tánh huyện Khê Lâm đa số thời điểm đều bày ra trạng thái vô hại, làm cho người tiếp xúc cũng sẽ không cảnh giác.
Nhưng ở huyện Dương Nam này, dưới tình huống cực độ bần cùng, bá tánh ngay cả yêu cầu cơ bản nhất là ấm no cũng không được giải quyết, dù sao thì sống khổ còn hơn đói chết, không bằng trước khi chết liều một lần không chừng còn có thể xông ra một con đường sống.
Từ một góc độ nào đó mà nói, điểm mấu chốt của đa số bá tánh huyện Dương Nam thậm chí còn thấp hơn cả lưu dân.
Lấy lượng lương thực tồn kho trước mắt trong tay Điền Đường có, nàng thậm chí có thể mở rộng kho lúa ra, làm cho bá tánh của huyện Dương Nam dễ dàng có được ấm no, nhưng đó cũng không phải điều nàng muốn, nàng muốn chính là hoàn toàn giải quyết vấn đề của huyện Dương Nam.
Bước đầu tiên chính là làm cho bá tánh của huyện Dương Nam tự mình đi làm việc kiếm cơm ăn.
Lý Nhị Trụ nhìn từ trên cao xuống rất cao cao tại thượng, rất dễ làm cho người ta cảm thấy phản cảm, nhưng đối với bá tánh huyện Dương Nam mà nói, người như vậy bọn họ không dám đi đắc tội, mà theo lời nói của Lý Nhị Trụ xác thật có thể làm cho bọn họ cầm được thứ bọn họ muốn trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận