Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 393 -




“Ta nói rồi, nếu sau khi chúng ta đã đi một vòng ngươi vẫn không muốn ở lại, ta sẽ tự mình đưa ngươi rời đi.” Điền Đường nhìn hắn, hơi mỉm cười: “Nhưng ta hy vọng sau khi ngươi rời đi không được làm lộ ra tin tức về trấn Thần Linh.”
Tay Vệ Lương Tài dùng lực, nắm chặt lấy chuôi kiếm vang lên âm thanh kim loại va vào nhau: “Ngươi thả ta chạy ra, làm sao có thể biết ta nhất định sẽ không để lộ, nếu như ta để lộ ra tin tức phái người đến bao vây tiêu trừ, ngươi cũng không thể làm gì được ta.”
“Ngươi có thể thử xem.” Nụ cười trên mặt Điền Đường không biến mất: “Hẳn là ngươi đã phát hiện nơi này của chúng ta không giống nơi của người thường, sở dĩ không cho ngươi lộ ra không phải vì sợ bá tánh của trấn Thần Linh xảy ra chuyện, mà là ta lo lắng người tới vây công sẽ xảy ra chuyện, tăng lên thương vong, cho dù là ta hay là trấn Thần Linh, coi trong nhất chính là mạng người, xét cho cùng bá tánh mới là người vô tội nhất, trấn Thần Linh cũng chỉ là một địa phương nhỏ thế này thôi, cái gì cũng không có, ngươi lộ ra tin tức về trấn Thần Linh, coi như là vây công thành công thì cuối cùng người thu lợi lớn nhất là ai hẳn là ngươi hiểu rõ nhất.”
Vệ Lương Tài mím chặt môi.
“Có lẽ ngươi cho rằng bản thân mới là người đứng phía sau cùng.” Điền Đường ngước mắt: “Theo ta được biết, hẳn là ngươi không phải là người trong hoàng thất, cứ cho là ngươi là người của hoàng thất, hiện tại thiên hạ chia ba, rốt cuộc ai thắng ai thua bây giờ không một ai biết cả, Vệ tiểu tướng quân thật sự không muốn vì người nhà của mình giữ lại một đường lui sao?”
Điền Đường vừa dứt lời, thân thể Vệ Lương Tài đột nhiên căng chặt.
Hắn hiểu rõ tình thế thiên hạ hiện giờ hơn so với Điền Đường, từ tình huống trước mắt tới xem, xác thật ai cũng không biết rốt cuộc bên nào sẽ là người đứng tới cuối, dù cho Nhân Vương hay là Triệu Vương, bất luận bên nào chiến thắng, Vệ gia bọn họ làm người thủ hộ trung thành của triều đình nhất định sẽ trở thành một trong những người tốt nhất được chọn để giết gà dọa khỉ.
Gặp loại tình huống này, nếu như có một địa phương thần bí khó lường như trấn Thần Linh này để làm đường lui ít nhất còn có thể bảo vệ được một ít người của Vệ gia.
Nếu cuối cùng vận khí tốt, triều đình thắng lợi, Vệ gia bọn họ cũng không chắc chắn có thể toàn thân trở ra.
Nếu Triều Đình thật sự muốn làm cho thiên hạ bá tánh phục tùng, thì sẽ không xuất hiện thế lực cùng triều đình đứng ra phân chia như Nhân Vương cùng Triệu Vương, Vệ gia là điển hình của bảo vệ phái hoàng thất, nhưng không đại biểu cho việc bọn họ có thể nhận được chính kiến tán đồng của hoàng thất.
Nghĩ rồi Vệ Lương Tài đột nhiên toát ra cả người mồ hôi lạnh, hắn giống như là đi tới một cái ngõ nhỏ, một bên là núi đao một bên là biển nửa, mặc kệ hắn lựa chọn con đường nào thì chờ đợi hắn đều là tử lộ.
Chỉ có một con đường phía sau là một mảnh ánh sáng.
Lấy lại tinh thần, Vệ Lương Tài nắm chặt tay run lên nhè nhẹ, hắn nhìn thẳng tắp về hướng Điền Đường: “Ngươi nói nếu như ta không tiết lộ tin tức của nơi này, đến lúc đó nếu như ta có việc cầu xin ngươi ngươi có thể trợ giúp ta một tay không?”
“Đương nhiên.” Điền Đường mỉm cười: “Nếu ta là người nói chuyện không giữ lời, hiện tại hoàn toàn có thể giết ngươi, chỉ cần ngươi không thể quay về liền sẽ không có ai biết được tin tức về trấn Thần Linh, cũng sẽ không có vấn đề cần lo lắng kế tiếp, xong chuyện, chẳng phải là càng tốt hơn sao?”
“Vì sao?” Vệ Lương Tài vẫn không thể nghĩ ra: “Ngươi có thể làm như vậy, vì sao lại không làm?”
“Ta nói rồi, ta không muốn nhìn thấy nhiều thương vong hơn.” Điền Đường biết đại khái là Vệ Lương Tài không tin lời nàng nói, chỉ có thể nghiêm túc lặp lại một lần nữa: “Ta không thích chiến tranh, cũng không muốn cùng người đánh giặc, không muốn có người bị thương hay xảy ra chuyện ở trước mặt ta, so sánh thế lực bên ngoài với ta thì ta tuyệt đối có ưu thế, dưới tình huống như vậy nếu ta còn cần dựa vào chiến tranh chiếm địa bàn, vậy thì cũng không khác gì khác với ba phương thế lực bên ngoài kia.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận