Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 764 -




Điền Đường vừa nói xong, mặt người đối diện liền lộ ra thần sắc quái dị.
Một hồi lâu sau, Quận chúa Minh Tâm mới hồi lại tin thần, gật đầu: “Được, vậy ngươi muốn cái gì?”
Điền Đường nâng đôi mắt nhìn nàng: “Ta muốn khu quặng sắt của ngươi.”
Điền Đường vừa nói xong thì gần như là trong nháy mắt, người sau lưng Quận chúa Minh Tâm lập tức rút ra một con dao, căn nhà gỗ vốn chật hẹp nhất thời tràn ngập thứ kim loại sắc bén.
Quận chúa Minh Tâm cũng cực kỳ tức giận, vẫn luôn nhìn vào biểu tình của Điền Đường, nhưng lại thấy vẻ mặt của nàng rất nghiêm túc như cũ, cau mày, nhịn không được nói: “Ngươi muốn khu quặng sắt, thì nên đưa ra lợi ích xứng tầm để đổi.”
“Quận chúa muốn thứ gì?” Điền Đường bình tĩnh nhìn đối phương.
Quận chúa Minh Tâm không chút do dự, lập tức mở miệng nói: “Lương thực.”
Lời này vừa nói ra, Điền Đường đã gật đầu không hề lưỡng lự: “Có thể, quận chúa cứ cho người ước tính giá trị của khu quặng sắt, đòi hỏi bao nhiêu lương thực, miễn là giá trị thỏa đáng, thì ta đều sẽ cung ứng.”
“Thật sao?” Quận chúa Minh Tâm hỏi một cách khiếp sợ.
“Dĩ nhiên là thật,” Điền Đường thấy trên mặt đối phương lộ ra biểu cảm do dự , ngước mắt mỉm cười, “Đây là tiến hành nguyên tắc giao dịch công bằng, chỉ cần quận chúa nguyện ý, giao dịch này có thể tiến hành bất cứ lúc nào, nhưng nếu quận chúa vẫn không đồng ý, ngoài ra chúng ta chỉ còn một con đường khác.”
Điền Đường bằng lòng trả giá, chủ yếu là do nàng không muốn thấy cảnh bá tánh thương vong, nhưng nếu giao dịch này vẫn là không thể đàm luận, thì chỉ còn cách đi con đường khác, bằng không cứ để một khu khu quặng sắt ở gần phủ Lâm Xuân như vậy, nàng không cách nào yên tâm.
Còn con đường khác là gì, trong lòng đôi bên đều hiểu rõ.
“Phủ Lâm Xuân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Quận chúa Minh Tâm lại hỏi về vấn đề hồi sáng.
“Không có chuyện gì, chỉ là thay đổi chủ tử mà thôi.” Điền Đường thuận miệng đáp, giống như đang nói về một chuyện nhỏ tầm thường.
Đồng tử Quận chúa Minh Tâm hơi co lại.
Đúng lúc này, bên ngoài nhà truyền đến một trận tiếng động.
Quận chúa Minh Tâm cũng đồng thời đứng lên, nhóm thủ vệ phía sau nàng cũng rút dao từ bên hông ra, vây xung quanh Quận chúa Minh Tâm, tùy thời đều có thể lao ra bao vây trùng điệp.
Nhưng Điền Đường lại cố tình không mảy may có động tác tiếp theo, nàng vẫn nhìn vào Quận chúa Minh Tâm như cũ: “Quận chúa, giao dịch ban nãy vẫn còn, chỉ cần quận chúa gật đầu đồng ý, chúng ta sẽ lập tức ký kết chứng từ.”
“Trò cười, đời này bổn quận chúa chưa từng bị người khác uy hiếp qua!” Quận chúa Minh Tâm tức đến mức cười rộ, “Ngươi cho rằng bản thân nắm chắc phần thắng, nhưng ngươi nên nhớ, chung quanh đây toàn bộ là địa bàn của bổn quận chúa, ngươi tưởng là ngươi và người của ngươi có thể chạy thoát sao?”
“Tại sao không thể?” Điền Đường chỉ lẳng lặng nhìn nàng, “Trước đó quận chúa phái người tới bắt ta, không phải ta vẫn bình yên vô sự sao? Nếu như quận chúa không tin, cứ thử ra lệnh động thủ thử xem.”
Nói xong, nàng đặt hai tay ra sau lưng, bày ra một bộ dạng mặc người xâu xé.
Ngoài cửa đấu tranh ngày càng kịch liệt, nhưng rất nhanh đã hoàn toàn yên tĩnh, giống như chưa hề có bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Những người trong phòng không rõ tình hình bên ngoài đang ra sao, càng không biết ai thắng ai thua, sau khi cuộc chiến lắng lại, cũng không có người đi vào nhà, nhưng dựa vào điều này, dường như đã có thể phán đoán được cuối cùng là bên nào thắng.
Đám người Quận chúa Minh Tâm ở trong phòng nhận thấy tình thế có phần quái lạ, khi tất cả đều đang nhíu chặt mày, thì từ ngoài cửa truyền vào tiếng hò hét chói tai: “Quận chúa cẩn thận, nơi này rất dị thường!!!”
Âm thanh gào thét rất nhanh cũng tiêu tan.
“Quận chúa, bắt giặc phải bắt vua trước.” Phía sau Quận chúa Minh Tâm phát ra một giọng nói khẽ.
Quận chúa Minh Tâm không hề do dự mà lập tức gật đầu.
Trong chốc lát, từ phía sau Quận chúa Minh Tâm có một người đột nhiên vụt ra, trực tiếp hướng thẳng về phía Điền Đường.
“A ui, không tồi, lại thêm một mạng xông lên.” Đột nhiên một âm thanh xuyên qua cửa tiến vào, chỉ là trong lúc hoảng loạn, người vừa tấn công về phía Điền Đường lập tức biến mất tại chỗ.
Mấy người đứng đối diện đồng thời lùi về sau.
Lại thêm một người từ ngoài đi vào, hiển nhiên nghe được lời vừa nãy, sau khi nhìn tình hình trong phòng thì lắc đầu bất đắc dĩ: “Lý Nhị Trụ, bọn họ đều bị ngươi dọa sợ rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận