Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 603 -




Nữ hài thấy lại có cảm giác sắp bị túm đi, lại vội vàng bước chân nhanh hơn nữa, đuổi theo lão thái thái.
Khi đi đến sảnh thông báo, nữ hài khom lưng, chống đầu gối thở dốc, lão thái thái lại hoàn toàn không có chút khác thường nào, bước nhanh đến đến sảnh giao dịch, nhìn thông báo tuyển dụng vừa mới công bố ra.
Nữ hài lấy lại hô hấp, cũng vội vàng đi vào, kết quả khi vừa mới vào cửa đã đụng phải lão thái thái đang đi ra.
"Nãi nãi?"
“Đọc xong rồi, cũng đăng ký rồi,” Lão thái thái mỉm cười, “Ta hỏi rõ ràng, yêu cầu đối với thợ lành nghề lần này tương đối thấp, chỉ cần có thể làm gốm sứ là được, nhưng lúc đó phải thử nung một lò trước đã, nếu qua được, nãi nãi ngươi đây cũng là công nhân của trấn Thần Linh."
“Thật sao?” Nữ hài hưng phấn nhảy dựng lên.
"Còn phải hỏi, chẳng lẽ là giả sao?" Nụ cười của lão thái thái đã sâu hơn rất nhiều, có thể nhìn thấy rõ nếp nhăn rất nhỏ trên mặt, "Yên tâm đi, nãi nãi ngươi cái khác thì không làm được, nhưng tay nghề làm gốm này, ta học được từ thái gia gia của ngươi, năm đó thái gia gia của ngươi a, là thợ thủ công nung gốm nổi tiếng nhất, gốm sứ nhà chúng ta nung ra, thậm chí những quan chức kia cũng sẽ tới mua."
Lão thái thái vừa nói vừa đi ra ngoài, cả người trở nên thoái mái hơn nhiều so với lúc thêu thùa.
Nữ hài đi theo bên cạnh lão thái thái, lắng nghe lão thái thái kể chuyện xưa một cách nghiêm túc.
“Nương ta chỉ sinh ra một nữ nhi như ta, nhưng nhà chúng ta lại chuyên nung gốm sứ, lúc đó gia gia nãi nãi ta không hài lòng, cuối cùng đích thân phụ thân ta đi tìm bọn họ, ta cũng không biết họ nói gì nhưng từ đó về sau, ta đã bắt đầu theo phụ thân học cách nung gốm sứ."
“Sau đó ta lại xuất giá, còn muốn truyền kỹ thuật này cho thế hệ sau."
"Phụ thân ngươi cũng nguyện ý học, nhưng thiên hạ này càng ngày càng hỗn loạn, lò nung trong nhà cũng đều hỏng không dùng được nữa, phụ thân ngươi chỉ có thể tham gia quân ngủ."
"Nhiều năm như vậy, cũng chưa từng có cơ hội nung lại gốm sứ, vốn tưởng rằng kỹ thuật này của ta sẽ bị cắt đứt hoàn toàn ở đây, không ngờ lại có cơ hội như vậy."
Nữ hài lắng nghe cẩn thận những gì lão thái thái nói.
Nghe đến lời cuối cùng, nàng mới ngẩng đầu lên: “Nãi nãi, sau này ta có thể học cách nung gốm của người không?”
“Được chứ, sao lại không được?” Lão thái thái xoa tóc nữ hài, “Nhưng tay nghề của ngươi không tốt, phải đi học trước, sau khi học tốt mới có thể thi đậu vào được, tới khi đó ta sẽ dạy cho ngươi kỹ thuật nung gốm độc quyền của nhà chúng ta."
“Nãi nãi, ta muốn nung ra loại gốm sứ đẹp nhất trên đời này.” Nữ hài nắm chặt tay, nghiêm túc nói.
"Được, được, " lão thái thái cười híp mắt, "Nãi nãi đến lúc đó nhất định phải nhìn người nung ra loại gốm đẹp nhất trên đời này, Thanh Thanh nhà ta nung gốm chắc chắn sẽ còn đẹp hơn hơn nãi nãi a."
"Nãi nãi—"
"Ừm?"
Nữ hài xoay người, ôm chặt lấy lão thái thái, vùi đầu vào trong ngực lão thái thái: "Nãi nãi, trấn Thần Linh thật tốt, ta rất thích nơi này a."
"Nãi nãi cũng rất thích." Lão thái thái ôm lấy nữ hài, "Chờ phụ thân ngươi trở về, một nhà ba người chúng ta có thể đoàn tụ, phụ thân ngươi nguyện ý đi vệ đội thì cứ đi, nếu không muốn đi, một nhà ba người chúng ta sẽ cùng nhau nung gốm sứ."
"Ta rất vui, rất vui, rất vui vẻ a. Không phải, trong sách nói là hạnh phúc a."
"Ừm, đúng vậy, đó là hạnh phúc."

“Thưa đại nhân, Tề đại nhân đã lâu không tới phủ Lâm Xuân.”
Văn Bình ngẩng đầu, suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Hình như đúng là vậy, chỉ là trong khoảng thời gian này hắn cũng khá bận rộn, nên đừng quấy rầy hắn, à đúng rồi, Triệu Đồ ở huyện Khê Lâm đến bây giờ còn chưa có hồi âm đúng không?
“Đúng vậy.” người bên cạnh lập tức gật đầu, “Từ lần trước sau khi Triệu đại nhân từ chối đến phủ Lâm Xuân, thì không còn tin tức nào truyền tới nữa, giống như là đã hoàn toàn biến mất.”
Văn Bình nhíu mày, đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Lá gan của Triệu Đồ này vậy mà càng lúc càng lớn, vốn nghĩ rằng hắn có thể tự mình suy ngẫm lại, nhưng hiện tại xem ra hắn thật sự có tâm tư khác, hắn làm huyện lệnh của huyện Khê Lâm, cũng coi như đã làm đến cùng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận