Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 668 -




Chương 668:
"Rõ ràng ngươi cũng rất thích trồng trọt, rõ ràng ngươi vẫn cảm thấy trồng trọt so với nhà xưởng thì tốt hơn, nhưng chỉ vì vài câu nói của người khác, ngươi liền thỏa hiệp, chẳng lẽ ở sâu trong nội tâm của ngươi, ngươi cũng cảm thấy làm ruộng là chuyện rất mất mặt hay sao?"
Điền Đường liên tục nói rất nhiều, sau khi hỏi ra một vấn đề cuối cùng, thì đã ngước mắt lên nhìn Điền Nhị Nữ.
Điền Nhị Nữ mở miệng, chính nàng cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Điền Đường lần nữa mở miệng, "Nếu như ngươi cho rằng làm ruộng rất mất mặt, vậy ngươi liền nghĩ cách đi vào bên trong nhà xưởng, tại sao lại không làm thế?"
“Tiểu muội…” Điền Nhị Nữ mở miệng, nhưng chỉ hô nhẹ nhàng một tiếng.
"Nhị tỷ, nếu như sau này lại có người đến trước mặt của ngươi nói với ngươi, trồng trọt là chuyện mất mặt, ngươi có thể hỏi ngược lại hắn 'ngươi uống sương sớm để sống hay sao'?"
Điền Nhị Nữ có chút sửng sốt, sau đó theo bản năng liền cười "phụt" ra thành tiếng.
Điền Đường nhìn nàng, lắc đầu, thần sắc cũng đã trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều: "Nhị tỷ, ta biết áp lực trong lòng của ngươi có thể cũng rất lớn, nhưng ngươi cũng nên biết sàng lọc lời nói của người khác nói, lời nào nên nghe, lời nào không nên nghe, ngươi đều phải biết rõ ràng.”
Điền Nhị Nữ ngơ ngác gật đầu.
"Một câu cuối cùng." Điền Đường nhìn thần sắc của Điền Nhị Nữ, lần nữa nghiêm túc mở miệng, "Nếu như ngươi lần sau lại nói với ta là chuyện làm ruộng cũng không có gì vẻ vang, muốn giấu diếm mối quan hệ giữa chúng ta, vậy ngươi liền ngoan ngoãn trở về rồi đến trường, không học đến tiểu học rồi tốt nghiệp, thì cũng không được phép ra ngoài làm ruộng!"
Lúc này đây Điền Nhị Nữ lập tức có phản ứng.
“Được!”
Điền Đường bất đắc dĩ nhìn nàng: "Giờ ta nói với nhị tỷ mấy yếu điểm của đợt làm ruộng này, nếu nhị tỷ rảnh, cũng có thể đi hỏi thêm."
Điền Nhị Nữ vội vàng đi tới bên cạnh của Điền Đường, cúi đầu nghe nàng nói chuyện, vừa nghe vừa "Ừ ừ" gật đầu.
Nhiều lần, Điền Nhị Nữ đều đã ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của Điền Đường khi nói chuyện.
Từ nhỏ đến lớn, vẫn luôn là Điền Nhị Nữ chiếu cố cho Điền Đường, nàng cũng đã sớm tập thành thói quen đi theo ở phía sau muội muội, xử lý hết những việc làm bị muội muội ném ở phía sau.
Nhưng một ngày, muội muội đột nhiên lớn lên, trở nên độc lập, dần dần cũng không cần nàng nữa.
Sau đó, thôn Điền gia liền xảy ra chuyện.
Mà sau khi thôn Điền gia xảy ra chuyện, tiểu muội giống như đã thay đổi thành một người khác, trở nên giống một đại nhân vô cùng lợi hại, cũng không còn ỷ lại nàng, thậm chí nhiều lần, các nàng vẫn đang sốt ruột, chỉ có tiểu muội vẫn luôn duy trì vẻ bình tĩnh, lúc này mới khiến cho các nàng dần dần an tâm.
Điền Nhị Nữ nhìn thấy tiểu muội mà nàng vẫn luôn chiếu cố ở trong mắt đã biến thành Điền Đường trong miệng của mọi người, lại biến thành thần sứ đại nhân được tôn kính, trong lúc cao hứng, tâm tình của nàng cũng trở nên vô cùng thấp thỏm, sợ mình làm không tốt chỗ nào, sẽ kéo chân sau của tiểu muội.
Nhưng bây giờ, nàng đột nhiên phát hiện, tiểu muội hình như vẫn là tiểu muội của trước kia, cho dù tiểu muội nghiêm mặt, cũng là tiểu muội của nàng.
Chỉ là trước kia là nàng chăm sóc cho muội muội, mà bây giờ, là muội muội chăm sóc cho các nàng, thỏa mãn tâm nguyện của các nàng, để cho các nàng làm chuyện mà các nàng muốn làm, mà không phải bắt ép các nàng tới trường để học.
"Tiểu muội, ngươi bây giờ như vậy, có phải giống như trong sách đã nói là ‘cậy sủng mà kiêu’ hay không?"
Điền Đường đứng lại, quay đầu nhìn nàng, thấy vẻ mặt nghi hoặc của Điền Nhị Nữ, khẽ mỉm cười: "Ừ, nhưng điều kiện tiên quyết để ‘cậy sủng mà kiêu’ là phải có người cưng chiều, người cưng chiều Nhị tỷ chính là ta, nếu Nhị tỷ không đủ tự tin, sau này ta sẽ để Nhị tỷ ngoan ngoãn đi học.”
Điền Nhị Nữ vừa nghe, lập tức ngoan ngoãn đứng lại, cúi đầu: "Biết rồi, tiểu muội, sau này ta tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ như vậy nữa.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận