Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 798 -




Sau khi kỳ thi tuyển dụng nhân viên vận chuyển hàng hóa chính thức kết thúc, tất cả các bảng nhu cầu cũng được đặt xong, sau khi trải qua một đoạn thời gian huấn luyện về sau, ngành vận chuyển của trấn Thần Linh rất nhanh phát triển lên, trong đó trước hết phát triển chính là kết nối thị trường giao dịch và vận chuyển hàng hóa hàng ngày của bá tánh trấn Thần Linh.
Nhưng mà có lẽ là bởi vì trấn Thần Linh đã có rất nhiều đồ vật vượt ngoài dự liệu của các bá tánh, cho nên lần này ngành vận chuyển mở rộng, cũng không có mang đến sự khiếp sợ quá lớn cho các bá tánh, rất nhiều người đều không có trải qua quá trình thích ứng, liền nhẹ nhàng tiếp nhận sự tồn tại của bảng nhu cầu, sau khi bắt đầu sử dụng bảng nhu cầu chỉ trong ngắn ngủi vài giờ, đã có rất rất nhiều đơn hàng từ các nơi của trấn Thần Linh tập trung đến bảng hiển thị của thị trường giao dịch.
Căn cứ vào tình huống của đơn hàng trên bảng hiển thị, cùng với vị trí của đơn hàng, tiến hành xác nhận từng nhóm đơn đặt hàng, sau đó trực tiếp thông qua kho hàng liên kết với thị trường giao dịch, xuất khẩu từng hàng hóa cần thiết cho đơn hàng này, lại chia thành từng nhóm bỏ vào trong các thùng chứa khác nhau.
Giỏ tre, thùng gỗ, bao tải, túi vải bông, chén sứ…Bởi vì nhu cầu của bá tánh ở trấn Thần Linh khác nhau, cho nên ở thời điểm sử dụng vật chứa hàng hóa cũng có điểm khác nhau, đơn giản một chút khả năng chỉ cần một cái bao tải là được, phức tạp một chút có khả năng cần dùng đến nhiều loại vật chứa lộng lẫy khác nhau.
Nếu như không có trang phục hậu cần, những nhiệm vụ này sẽ cần thực hiện bởi những người có hiểu biết, như vậy mà nói nó sẽ tiêu tốn nhiều nhân lực và vật lực hơn so với hiện tại.
Thậm chí Điền Đường cũng dành nhiều thời gian cho việc này, mò mẫm lựa chọn phương thức vận hành phù hợp với trấn Thần Linh, sử dụng ít nguồn lực và vật lực nhất để xác suất sai sót thấp nhất.
Hiện tại có hậu cần hỗ trợ chia sẻ công tác, thời gian nàng sử dụng trên việc này cũng được giảm bớt đáng kể, do đó có thể dành càng nhiều thời giờ hơn ở trên các công việc khác của trấn Thần Linh.
Ngày đầu tiên ngành vận chuyển của trấn Thần Linh chính thức bắt đầu, thị trường giao dịch nhận được số đơn hàng có giá trị lên tới 3000 lượng bạc, hiện tại tổng cộng số dân cư trấn Thần Linh có ước chừng gần 7 vạn người, tương đương với bình quân chi tiêu của mỗi người vào khoảng 50 đồng, đổi thành đơn vị gia đình thì cơ hồ chi tiêu của mỗi nhà đều vào khoảng 200 đồng.
Tuy trị số này có chút quan hệ với ngày đầu tiên, nhưng đủ để chứng minh ngành vận chuyển xác thật có thể đáp ứng điều kiện quan trọng để trấn Thần Linh phát triển, cho nên mới có thể đạt được lượng giao dịch cao như vậy trong ngày “giao hàng” đầu tiên.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, ngày này toàn bộ trấn Thần Linh đều tràn ngập người bận rộn làm việc “chạy chân”, ngoại trừ xe đạp, xe ngựa bình thường cùng với xe ngựa gỗ chạy trên đường ray đều được sử dụng tới.
Cứ cách vài giây hoặc vài phút, sẽ có người đến cửa nhà của mỗi hộ gia đình, gõ cửa rồi đưa đồ vật ra.
Nếu như ở thời hiện đại, sau khi xác nhận đồ vật sau, có thể thông qua xác nhận hóa đơn thu nhận tới minh xác khách hàng đã nhận được hàng hóa, nhưng ở thời này, hàng hóa được đưa đến cũng không đại biểu cho việc đã nhận được hàng, còn cần phải đi đến bảng yêu cầu và nhấp vào chữ xác nhận mới được tính là hoàn thành đơn hàng này.
Thời gian xác nhận đã nhận được hàng không cố định, nhưng nếu như người nào đó trên danh nghĩa vẫn chưa xác nhận nhận được đơn hàng, người đó liền không có cách nào có thể đặt tiếp đơn hàng tiếp theo trên bảng nhu cầu, cái này cũng coi như là một công đoạn bắt buộc phải làm.
Suốt một ngày bận rộn, cho dù là bản thân Điền Đường cũng vội đến đầu óc choáng váng, mãi cho đến 10 giờ tối, toàn bộ các đơn đặt hàng hiển thị trên bảng trưng bày vào hôm nay mới được giao hết.
Bởi vì thật sự là quá mệt mỏi, nàng một câu cũng không muốn nhiều lời, sau khi phân phát đồ ăn khuya xong, để cho tất cả các nhân viên giao hàng trở về nghỉ ngơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận