Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1425 -




“Tới đây, qua ngồi bên này.”
Tần Dung Dật nhìn người nào đó đang vui vẻ vẫy tay cách đó không xa, bất đắc dĩ bước đến: "Thần sứ đại nhân.”
“Quan hệ bây giờ của chúng ta cũng không phải cấp trên cấp dưới, không cần khách khí như vậy.” Điền Đường cười nói, chỉ vào chồng tài liệu trước mặt mình: “Ngươi có nghiên cứu đê đập không? Hoàn cảnh địa lí, hoàn cảnh nguồn nước nơi này, còn có sử dụng nguyên vật liệu gì để tu sửa đê đập thì có thể giảm bớt sự hư hại và ăn mòn do nước chảy, nâng cao thời hạn sử dụng của đê đập.”
Ban đầu Tần Dung Dật còn tương đối tùy ý, nghe Điền Đường nói vậy thì cũng không nhịn được mà xem tài liệu, sau khi tùy tiện lật qua lại rất chấn động: “Không phải thành Thần Linh có thần nữ bảo hộ sao? Theo ta được biết, thành Thần Linh thậm chí có thể xây nhà, làm đường từ một cách đột nhiên, ngươi còn cần thu thập nhiều tư liệu như vậy?”
“Cái này sao có thể giống vậy được.” Điền Đường cười: “Thần nữ là thần nữ, chung quy vẫn phải dựa vào chính bá tánh tự mình phát triển thành Thần Linh. Quả thật hiện giờ thành Thần Linh có thể giúp đỡ để tu sửa đê đập, nhưng sau này thì sao, cho dù là đê đập do thần nữ tu sửa cũng sẽ có thời hạn sử dụng, lỡ đâu sau này cần phải tu bổ, cái gì bá tánh cũng không biết, sớm hay muộn cũng có một ngày, thần nữ mang đến ít bao nhiêu, cũng sẽ là mang đi bấy nhiêu đối với bá tánh.”
Tần Dung Dật tiện tay rút ra 1 phần tài liệu, xem kỹ qua, bên trên đó có rất nhiều nội dung hắn xem không hiểu, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc hắn thừa nhận Điền Đường làm việc nghiêm túc.
“Trong này có chút nội dung không có trong sách mà ngươi đưa cho ta.” Tần Dung Dật tùy tiện nói.
“Đó là dĩ nhiên, cái ta đưa cho ngươi chẳng qua chỉ là sách giáo khoa tiểu học và sách giáo khoa trung học, nhưng trong này có đề cập đến nội dung bao hàm kiến thức chuyên ngành bậc cao học, đừng nói là ngươi mà ngay cả ta cũng không phải đều hoàn toàn hiểu.” Điền Đường không giấu giếm năng lực của bản thân, không chỉ đối với Tần Dung Dật, mà lúc nàng ở cùng người khác cũng giống như vậy, trước giờ sẽ không ỷ vào tài nghệ hơi cao của bản thân mà giả bộ.
Tần Dung Dật kinh ngạc nhìn nàng.
Điền Đường bật cười: “Sao hả, ta nói năng lực của mình không đủ, ngươi lại không tin?”
Thân thể Tần Dung Dật hơi nghiêng về phía sau: "Thần sứ để lộ nhược điểm của bản thân như vậy, không sợ ta nhắm vào nhược điểm của ngươi để làm gì đó sao?”
“Vậy ngươi cũng phải có thể làm được đi đã.” Trên mặt Điền Đường vẫn tươi cười: “Chính cái gọi là ‘kỹ thuật có chuyên môn’, hệ thống tri thức vẫn luôn đi về phía trước, nội dung mà mỗi người có thể học thấu là cực kỳ hữu hạn, dù có là tiểu điện hạ thiên tài như vậy cũng không phải cái gì cũng hiểu đúng chứ?”
“Ta tưởng rằng…” Tần Dung Dật nói nửa câu, ý sau đó rất rõ ràng, hắn cũng không nói tiếp nữa.
Hiện giờ người trong thiên hạ đều biết "Thần sứ đại nhân” là sự tồn tại duy nhất có thể kết nối với thần linh, mà thần linh trong lòng bá tánh là sự tồn tại không gì không gì không gì không hiểu, hắn vốn tưởng rằng Điền Đường làm thần sứ, cho dù bản thân không đủ năng lực cũng sẽ cố hết sức che giấu, tránh bị người bên dưới xem thường.
Nhưng càng ở chung, hắn càng cảm thấy tính nết của Điền Đường khác nhau như trời với đất so với tưởng tượng của hắn.
Đặc biệt là chuyện tu sửa đê đập này, trước đây hắn cho rằng Điền Đường sẽ khổ đại cừu thâm mà giúp đỡ cùng nhau tu sửa đê đập, hiện tại xem ra nàng dường như rất vui vẻ.
“Phải rồi, vừa rồi ngươi nói nội dung không có trong sách ta đưa cho ngươi gì đó, ngươi xem xong hết sách mà ta đưa cho ngươi rồi?” Điền Đường đột nhiên hỏi.
Tần Dung Dật ngẩn ra một lát, gật gật đầu: “Những cuốn sách đó vô cùng mới lạ, ta xem mấy lần, hiện giờ đại khái… thuộc nằm lòng.”
“Thuộc nằm lòng?” Điền Đường khiếp sợ nhìn hắn. “Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy cụm từ này xuất hiện bên cạnh mình đấy, có điều ngươi cũng vậy, sách tốt như vậy, có thể nhớ được là đủ rồi, đi thuộc lòng làm cái gì? Những thứ đó, thuộc lòng rồi cũng đâu có tác dụng gì?”
Tần Dung Dật trầm mặc, hắn khó mà nói bản thân trời sinh đã là như vậy.
“Ồ ồ ồ, đã hiểu đã hiểu, cổ văn và hệ thống tri thức hiện đại không giống nhau, trước kia ngươi học thuộc lòng quả thật có chút tác dụng, có điều sau này đừng hao tổn tâm trí ở trên đó nữa.” Điền Đường nói, rút mấy xấp tài liệu đưa cho hắn: “Đầu óc ngươi tốt như vậy, phụ giúp ta tính toán số liệu đi, những tài liệu số liệu này, ta tính đến nhức cả đầu rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận