Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 746 -




Nói xong, nàng trịnh trọng tiếp nhận sổ ghi chép từ trong tay Du Ninh rồi tiếp tục soạn giáo án phía dưới, nhưng lần này, tốc độ của nàng so với lúc nãy nhanh hơn nhiều. Bên trong giáo án thật sự đề cập đến nội dung định lý, nàng cũng không viết toàn bộ, chỉ cần viết những từ khóa, cứ viết như vậy đúng là tiết kiệm được không ít thời gian.
Chương trình trung học cơ sở nhiều hơn chương trình tiểu học nhiều, ngoài mấy môn cơ bản như ngữ văn và toán học ra, còn thêm khoa học là môn chính.
Khoa học không phải là một môn học. Thậm chí lúc Điền Đường đi học trước kia, mỗi trường cũng có kiến thức khác nhau một chút, ví dụ có trường thì cho nó trở thành môn khoa học, nhưng cũng có chút trường học sẽ chia môn học này ra thành từng phần như vật lý, hóa học, sinh học.
Nhưng mặc kệ là loại nào, nội dung học cơ bản là giống nhau.
Trừ bỏ môn chính ra, còn có mấy môn như phụ như lịch sử, địa lý, chính trị.
Ba môn phụ này thì trong đó lịch sử cùng địa lý sẽ khác với kiến thức với lúc Điền Đường học nên nàng cũng không thể giảng bài được. Cũng may chương trình học của ba môn này cũng không có tính "tương lai” quá cao, đám người Triệu Đồ cũng từng xuất thân là tiến sĩ, lại đảm nhiệm chức quan nhiều năm nên thừa khả năng đảm nhiệm lão sư.
Thực ra môn chính trị đã từng được đề cập đến từ hồi tiểu học, nội dung cũng không giống với nội dung của Điền Đường từng học, không thể vơ đũa cả nắm. Tương lai còn có rất nhiều biến cố, khiến cho học sinh phải tổng hợp tình huống ở nhiều phương diện, học lại chính trị sẽ thích hợp hơn.
Ngữ văn cũng có thể phân ra thành một bộ phận, là không cần phải gánh vác toàn bộ việc dạy học.
Cứ như vậy, nàng đảm nhiệm làm lão sư môn chính chủ yếu là toán và khoa học.
Sau khi nghĩ kỹ, động lực để Điền Đường làm giáo án tăng lên không ít.
Vì nàng là một học sinh khoa tự nhiên.
Điền Đường mỉm cười viết nội dung giáo án.
Lúc viết một nội dung nào đó, nàng lại lặng lẽ đưa mắt nhìn Du Ninh, sau đó lại lật tới mấy trang cuối của sách giáo khoa, vui vẻ chép lại đáp án tham khảo.
Dù sao nàng là lão sư thì chỉ cần hiểu nguyên lý là được, còn bài tập là việc của học sinh.
Bài tập của học sinh liên quan gì đến lão sư như nàng chứ?
Điền Đường cười mỉm sau đó lại lặng lẽ nhìn mắt Du Ninh, tiếp tục chép đáp án cẩn thận.
Du Ninh ngẩng đầu vài lần đều thấy động tác nhỏ của Điền Đường thì bất đắc dĩ lắc đầu, không nói chuyện mà tiếp tục phê chữa bài thi trong tay.
Cùng với lúc Điền Đường đang viết giáo án thì ở trấn Thần Linh lại xuất hiện một ngôi trường mới.
Trong khoảng thời gian này, trấn Thần Linh vẫn luôn mở rộng. Số lượng trường học, nhà xưởng, nhà ở cũng luôn tăng lên theo tỉ lệ thuận. Về cơ bản chỉ cần ở trấn Thần Linh sống mấy ngày sẽ phải kinh ngạc khi chứng kiến "toà nhà tự xây".
Lúc trường học này mới được xây cũng không có nhiều người để ý tới nó, nhưng thi thoảng sẽ có một số người thắc mắc ai sẽ học ở ngôi trường mới này.
Sau khi trường học được xây dựng xong, mấy ngày liền không thấy học sinh vào đây khiến nhiều bá tánh tò mò, nhưng cũng chỉ tò mò vậy thôi.
Cho tới một ngày trường học này treo một cái biển.
Trung học Dục Tài.
Điền Đường đặt tên trường đơn giản, trước sau như một, tên toàn dùng “những cụm từ cơ bản”, như là “Dục tài” hoặc “Ươm mầm”, “Nhà trẻ” sau đó là “Tiểu học” hoặc là “ Lớp 1”, “Lớp 2” …, dù sao đọc mà hiểu là được.
Cũng bởi vậy, cái tên “Trung học Dục Tài” vừa xuất hiện, rất nhanh đã có người nhận thấy sự khác biệt.
Sự thật cũng chứng minh suy đoán của bá tánh là chính xác, sau khi treo bảng không lâu, một thông báo mới đã được dán trên bảng thông báo của nhà trường.
Kỳ thi trung học cơ sở.
Đối tượng đi thi: Học sinh năm cuối tiểu học đạt thành tích tốt.
Ở trong phạm vi kể trên, chỉ cần học sinh cảm thấy khả năng học tập của mình có hy vọng sẽ đủ tư cách tham gia. Học sinh có thể báo danh tham gia, thông qua kỳ thi có thể chính thức lên trung học cơ sở.
Thông cáo cuối cùng là tên lão sư.
Ngữ văn / toán học / khoa học / chính trị: Điền Đường
Ngữ văn / lịch sử / địa lý / chính trị: Bùi Phong Bình, Triệu Đồ, Lâu Đồng Nghĩa, Hà Nguyên Khải, Quách Tông…
“Ta không nghe nhầm chứ, lão sư là thần sứ đại nhân?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận